Trong lòng Tần Lâm tự giễu, nói còn hay hơn hát cơ đấy, anh không thèm quan tâm hai bọn họ nghĩ như thế nào, tóm lại anh chỉ cần vật tổ tận thế là được, không thể để nó bị người khác lấy đi, nếu không thì thế giới sẽ trở nên hỗn loạn mất.
Bố anh đã bị giam trong nhà tù Tần Thành hai mươi năm, tất cả đều là vì sự tồn tại của vật tổ tận thế, anh tuyệt đối sẽ không để lặp lại những sai lầm như vậy.
“Đi thôi, xem thử rốt cuộc bọn họ đang ở đâu?”
Tần Lâm vừa dứt lời, Rodman và Lawrence bèn vội vàng tiến lên mở đường, bọn họ không dám lơ là dù chỉ một chút, bây giờ tính mạng của bọn họ đang ở trong tay người khác, cho nên không thể nào chậm trễ được.
Sau khi ra khỏi đại điện, tiếp tục tiến về phía trước, sau khi đi cả trăm mét cuối cùng cũng đến được đại điện ở sâu nhất, đây chính là đại điện lớn và uy nghiêm nhất trong cung điện băng Côn Luân, xung quanh có vô số ánh đèn, chúng chiếu ánh sáng trắng sáng rực rỡ cả đại điện.
Đại điện này giống như một con dã thú khổng lồ đang bò trên mặt đất, coi thường thiên hạ, khí thế phi thường.
Đại điện lớn thế này, cho dù có ở thời điểm hiện tại thì cũng chưa chắc có thể xây dựng được nơi sang trọng và tinh tế như vậy, đây chính là di sản của nền văn minh lúc trước, hơn nữa, khi được khai quật dưới sông băng Côn Luân mà không hề để lại dấu vết, thật đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648046/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.