Tần Trì nhẹ nhàng vuốt ve vỏ ốc biển hoa văn sặc sỡ trong tay, trong lòng tràn đầy cảm xúc phức tạp, khẽ thổi, nhưng đã không còn thấy mỹ nhân cá năm đó nữa.
Tần Trì chà xát vỏ ốc biển xinh đẹp, lẩm bẩm nói.
“Hai mươi năm rồi, xin lỗi, tôi cuối cùng vẫn phụ lòng em”.
......
Ở khu vực phía bắc Thái Bình Dương, trên một hòn đảo hoang có bán kính không đến 5km, với bờ cát trải dài và thảm thực vật khô cằn, không có chút tín hiệu của sự sống.
Căn bản không có ai có thể phát hiện ra một hòn đảo nhỏ như vậy. Cho dù là máy bay không người lái cũng khó phát hiện chứ đừng nói đến vệ tinh, dù máy bay bay qua cũng sẽ không lưu lại quá lâu.
Bởi vì, nơi đây không chỉ quá nhỏ mà còn cách xa đất liền, quan trọng nhất là, trong mắt những người khám phá hòn đảo, nó trong có vẻ chẳng có chút giá trị khai thác nào.
Thế nhưng, dưới hòn đảo không chút bắt mắt này, lại ẩn chứa một con vật khổng lồ đáng sợ mà chưa ai biết đến.
Cho dù là hệ thống vệ tinh thăm dò tân tiến nhất của Mỹ quét qua, cũng không thể tìm thấy nơi này.
Ở trung tâm của hòn đảo bé nhỏ này, có một cái hố hình tròn với đường kính năm mét, xung quanh nó bị cỏ dại bao phủ, ngay cả kính viễn vọng cũng không thể nhìn thấy.
Mà cái hố hình tròn này, chính là lối dẫn đến chỗ con quái vật khổng lồ đó!
Có ai ngờ rằng dưới hòn đảo có đường kính chưa đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648007/chuong-1266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.