“Tất cả mau tránh ra để Tần đại sư xem thử!”
Trác Y Nhiên trầm giọng nói.
“Tần đại sư, cậu còn biết khám bệnh à?”
Hàn Thâm sững ra, ông hoàn toàn không dám tin, Tần đại sư đã lợi hại như vậy rồi mà vẫn biết khám bệnh sao? Chẳng phải là bách khoa toàn thư à?
Tần Lâm gật đầu, sau đó bước đến chỗ Tạ Hồng Mai.
Tần Lâm rút châm bạc ra, lần lượt đâm vào ấn đường và đỉnh đầu của Tạ Hồng Mai, lúc này mới coi như có thể giữ lại chút mạch sống cho cô.
“Có mạch lại rồi! Có rồi có rồi!”
Trác Y Nhiên vô cùng kinh ngạc nói.
Tất cả mọi người đều vui mừng nhưng không đầy ngơ ngác, Tần đại sư lợi hại thật đấy.
“Vết thương của cô ấy quá sâu và mất quá nhiều máu, phải khâu lại càng sớm càng tốt, đàn ông các người mau đi đi, để hai cô gái ở lại đây giúp tôi khâu vết thương là được, sau khi cầm máu thì nhanh chóng về thủ đô, bây giờ cô ấy không thể chịu nổi giày vò đâu”.
Tần Lâm nói.
“Liêu Thừa Chí, anh dẫn người về thủ đô trước đi, để lại lương khô đồ đạc và một nửa đội biệt kích Phi Hoàng ở đây, một nửa người mới của đội biệt kích Giao Long cũng thế, số còn lại cùng nhau về đi”.
Hàn Thâm nói.
“Tôi muốn ở lại! Bây giờ Hồng Mai vẫn còn đang trong tình trạng nguy hiểm, tôi không thể đi được!”
Liêu Thừa Chí nghiến răng nói.
“Đây là mệnh lệnh, anh là người chỉ huy, không thể yêu đương nhắng nhít ở đây được! Đợi sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648004/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.