“Đúng là một đám không biết trời cao đất dày. Người của tòa thánh mà cũng dám cản, hôm nay chúng mày hãy chết hết đi!”
Ánh mắt Lawrence Anegie đanh lại.
Sức chiến đấu của Tần Lâm thật đáng kinh ngạc, nhưng rõ ràng kinh nghiệm của anh không thể bằng được với võ sĩ thần thánh, nếu như võ sĩ thần thánh không dựa vào cách thức và kinh nghiệm của mình để tạm thời giữ chân Tần Lâm, thì có lẽ năm người bọn họ đã không thể cản nổi anh quá mười phút rồi.
Nếu anh không ra tay thì trận chiến này sẽ trở nên bế tắc.
Tần Lâm càng đánh càng cảm thấy vui, ngày càng theo như ý mình.
Mặc dù anh đã là cao thủ lục mạch, nhưng dù gì cũng còn ít kinh nghiệm, đặc biệt là trong trận chiến với kẻ mạnh thực sự thì hầu như không có.
Thực ra mà nói thì anh đã sớm có thể đánh bại được năm tên này, nhưng cơ hội để rèn giũa bản thân như thế này là rất hiếm, vậy nên Tần Lâm mới không ngừng nâng cấp bản thân bằng cách cho phép võ sĩ thần thánh tung ra nhiều chiêu hơn nữa, như vậy mới khiến cho anh tăng được kinh nghiệm cũng như thực lực trong các trận chiến.
Lawrence Anegie đang chuẩn bị giết tên khốn này, từ trước đến giờ võ sĩ thần thánh chưa từng thua như vậy, nhưng lần này lại vì chuyện của bản thân mà thất thủ, vậy thì sau này gã sẽ trở thành trò cười của mấy tên đại tế ti ở tòa thánh mất, ngay cả giáo hoàng cũng sẽ hỏi tội gã.
Vậy nên Lawrence Anegie nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648001/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.