🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Lại còn chơi chiến thuật với tôi à? Đám rác rưởi mấy người không xứng đâu!”
Tần Lâm chế nhạo, đối mặt với mấy chục cao thủ của nhà họ Chu, sắc mặt của anh vẫn không thay đổi mà trở nên hưng phấn hơn, lúc này tốc độ của anh càng nhanh, suýt chút nữa một cước đè bẹp tất cả mọi người, không ai có thể bắt được Tần Lâm dù chỉ một chiêu.
Trước mặt anh, người nhà họ Chu giống như một đám trâu chó, Tần Lâm vẫn không hề nương tay, hầu như mỗi chiêu của anh đều khiến từng tên ngã xuống đất, kêu gào thảm thiết, không ai có thể thoát khỏi Tần Lâm, không bị gãy xương thì là đứt gân, hơn nữa đó là chấn thương vĩnh viễn, không chỉ đơn thuần là gãy xương.
Làm sao có thể chống lại sức mạnh của Tần Lâm được? Chưa đầy năm phút đã có mấy chục người nằm la liệt trên sàn nhà, máu me đầm đìa, ngoại trừ những người phụ nữ run rẩy đứng nhìn ở đằng xa thì không có một người đàn ông nào có thể đứng dậy được.
Lúc này trong lòng Chu Thái Lai hoàn toàn tuyệt vọng, ông ta biết nhà họ Chu lần này coi như xong rồi, đã bị mất mặt quá lớn.
Chuyện tốt không ai hay nhưng chuyện xấu lại đồn xa, không bao lâu nữa bọn họ sẽ trở thành trò cười cho cả thành phố Đông Hải.
Đến lúc đó nhà họ Chu thật sự sẽ không còn chỗ đứng, hai gia tộc võ đạo kia nhất định sẽ giễu cợt bọn họ, thậm chí sẽ nhân cơ hội ra tay, nhà họ Chu chắc chắn sẽ là bại tướng dưới tay của bọn họ, những người này không thể nào khôi phục thực lực như lúc trước được nữa, nhà họ Chu đã xác định toang rồi.
Chu Thái Lai hai mắt đầy vệt máu, sắc mặt xám xịt như chết, trời sắp diệt nhà họ Chu tôi rồi!
"Bây giờ còn ai có thể chiến đấu với tôi nữa không? Ngẩng đầu lên tôi xem nào”.
Tần Lâm giễu cợt nói, ánh mắt tràn đầy vẻ khinh thường.
Người nhà họ Chu không ai dám ngẩng đầu nhìn Tần Lâm, đó không phải là muốn tìm cái chết sao?
Chu Thái Lai nghiến răng, thảm họa lần này của nhà Chu nhất định sẽ trở thành vết nhơ trong lịch sử gia tộc bọn họ.
"Thằng nhóc, mày sẽ phải hối hận đấy, đợi cháu tao trở về thì mày nhất định sẽ bò dưới chân nhà họ Chu của tao”.
Chu Thái Lai hung ác nói.
"Vậy sao? Vậy thì tôi có thể không đợi được ngày đó rồi, hôm nay chính là một bài học cho nhà họ Chu các người, nhưng nhất định tôi phải lấy mạng Chu Vô Cực”.
Tần Lâm không giết những người còn lại của nhà họ Chu, dù gì thì không phải ai cũng đáng chết, nếu giết nhiều người như vậy thì Tôn Kiến Dân nhất định sẽ bị liên lụy, khi đó Tần Lâm cũng sẽ không yên lòng.
Tần Lâm không hề quan tâm đến sống chết của những người này, nhưng giết hay không thì cũng chẳng có gì khác biệt, ai ai cũng bị anh đánh cho tàn phế cả rồi, sau này cho dù có hồi phục thì cũng chỉ là người tàn phế.
Nhưng Chu Vô Cực phải chết!
"Đừng giết tao, đừng... Tần Lâm, mày không thể giết tao được!"
Chu Vô Cực sợ hãi đến chết đi sống lại, anh ta không ngừng đưa tay chống đỡ, lui về phía sau, cả người giống như chày gỗ vậy, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.
Tần Lâm quá tàn nhẫn và mạnh mẽ, anh đã dạy cho người nhà họ Chu một bài học, lúc này Chu Vô Cực mới nhận ra Tần Lâm thực sự đến để giết mình.
Anh ta vốn muốn dùng thực lực của nhà họ Chu để đè bẹp Tần Lâm, nhưng không ngờ đối phương lại kinh khủng đến vậy, hoàn toàn không quan tâm đến sức ép của anh ta, ngược lại còn xử luôn Chu Vô Cực.
Điều này càng khiến cho Chu Vô Cực hoảng sợ.
Không được! Mình không thể chết... mình không thể chết!
Mình là người kế thừa nhà họ Chu, không thể chết được!
Chu Vô Cực khổ sở van xin, nhưng Tần Lâm hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của anh ta.
"Ngay từ khi mày hãm hại người phụ nữ của tao thì mày nên biết kết cục này. Kẻ sát nhân sẽ luôn bị giết, hôm nay mày sẽ phải chết. Nếu muốn trách thì hãy trách mày đã dây vào người mà mày không nên dây vào”.
Ánh mắt Tần Lâm sắc như dao, từng bước tiến tới gần Chu Vô Cực, trong lòng anh ta không ngừng run rẩy, miệng thầm lẩm bẩm.
“Không không... không”.
“Đừng giết tôi!”
Tần Lâm như thể bước vào chốn không người, lập tức đá văng não Chu Vô Cực ra ngoài, máu bắn tung tóe, vô cùng kinh khủng.
Người nhà họ Chu không đành lòng nhìn cảnh tượng này, cú đá này thực sự quá tàn nhẫn!
Chu Vô Cực trực tiếp bị đá chết, cảnh tượng này cũng máu me và bạo lực quá rồi đó?
Nhưng bây giờ người nhà họ Chu đều đã học được thế nào là thông minh, chuyện không liên quan đến mình cũng không dám xía vào nữa, bọn họ căn bản không thể lo được nhiều như vậy, bởi vì một mình Chu Vô Cực cũng đủ khiến Tần Lâm xử sạch đám đàn ông trong nhà họ Chu rồi, một bài học như vậy đã làm cho bọn họ không ghét Tần Lâm, mà là hận Chu Vô Cực.
Bởi vì bọn họ sợ Tần Lâm như sợ cọp, dù có hận anh thì có thể làm gì được đây? Chẳng phải tự biến bản thân thành người tàn tật sao? Nhưng tất cả những chuyện này đều là do Chu Vô Cực gây ra, sao lại dây vào sát tinh làm gì chứ.
“Bắt đầu rồi sao?”
“Hình như xong hết rồi”.
“Chúng ta đến muộn rồi”.
“Tần đại sư ngầu quá đi”.
“Một gia tộc võ đạo mà toi nhanh như vậy sao?”
Không ít đàn em hít thở không thông, nhiều người đã từng thấy sự lợi hại của Tần đại sư, nhưng dù sao cũng chỉ là con số nhỏ, Tần đại sư bây giờ đang giải quyết nhà họ Chu, khiến cho mấy chục cao thủ đều biến thành vũng bùn dưới bàn tay anh, sức mạnh này cũng kinh quá rồi đó?
Trước khi bọn họ đến đây, Bùi đại ca và ông chủ Đoàn đã nói rằng đây chắc chắn sẽ là một trận chiến khó khăn, bởi vì bọn họ đang đối đầu với những người xuất thân từ gia tộc võ đạo, tất cả đều là những cao thủ võ thuật hàng đầu, nhưng trước mặt Tần đại sư thì họ đều như đống phân nhũn vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.