Trác Y Nhiên hơi lúng túng, cô tưởng rằng Tần đại sư đến đây để săn bắt rắn lửa vì tiền bạc, không ngờ bản thân lại nghĩ sai, xem thường Tần đại sư.
"Y Nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ, nhưng giết rắn lửa là chuyện vô cùng nguy hiểm, Tần đại sư nhớ cần thận, đúng rồi Tần đại sư, sức mạnh của cậu mạnh như vậy, không biết cậu có đồng ý về làm huấn luyện cho đội biệt kích Giao Long của chúng tôi không? Tần đại sư yêu nước như vậy, tôi nghĩ cậu nhất định sẽ không từ chối đâu".
Trác Y Nhiên vừa cười vừa nói.
Tần Lâm không khỏi mỉm cười, cô đang gài tôi sao.
"Nói như cô thì tôi cũng không thể từ chối rồi. Ha ha ha".
Tần Lâm lắc đầu.
"Nói như vậy là Tần đại sư đồng ý rồi sao? Cảm ơn Tần đại sư nhiều lắm, đây là lệnh bài của tôi, tôi là đội phó của đội biệt kích Giao Long, thấy lệnh bài này cũng như thấy tôi, cậu cầm lệnh bài là có thể đến Bồng Lai tìm tôi".
Trác Y Nhiên rất vui mừng, nếu Tần đại sư đồng ý đến đội biệt kích Giao Long để dạy bọn họ chút công phu thì sức mạnh của đội bọn họ chắc chắn sẽ được nâng cao rất nhiều.
Tần Lâm chợt nghĩ, dù gì bọn họ cũng làm nhiều việc hy sinh vì tổ quốc, mình cũng không thể từ chối được, giết bọn người Oa lấy uy phong cho tổ quốc, đây là việc mà Tần Lâm cam tâm tình nguyện làm.
"Được!"
Tần Lâm gật đầu.
Ngày hôm sau, mưa tạnh trời lại xanh.
Tần Lâm tạm biệt Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647962/chuong-1221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.