Tần Lâm cười nói.
"Viện trưởng Hứa, phiền ông tìm giúp tôi hai bệnh nhân có khối u tương đương nhau, hai người bệnh cùng bị cảm, và một phòng thí nghiệm để kiểm tra sự sống chết của vi khuẩn, chắc không khó đâu nhỉ".
"Không khó!"
Hứa Quang Huy gật đầu, ra lệnh cho bác sĩ chủ nhiệm, bọn họ chữa trị miễn phí cho người bệnh, hơn nữa còn được cao thủ y khoa chữa trị, bọn họ cầu mà không được.
Chưa đến mười phút sau, bác sĩ chủ nhiệm đã sắp xếp ổn thoả, bệnh viện Nhân Dân Liêu Thành có không ít người bệnh, mà còn được làm phẫu thuật miễn phí, như vậy đúng là tạo phúc cho mọi người.
Bên cạnh đó, trong hội trường lớn, bác sĩ chủ nhiệm đưa bệnh nhân theo, sắp xếp hai phòng phẫu thuật và phòng thí nghiệm chân không, để mọi người có thể quan sát.
Sắp xếp phòng thí nghiệm và phẫu thuật chân không cũng cần nửa tiếng đồng hồ, lúc này, vô số người xôn xao, bọn họ đợi không được, muốn xem trận đấu này ai sẽ là người dành chiến thắng.
"Lão Lý, ông không cần khó chịu đâu, đợi đến khi ông thấy được thực lực của Tần đại sư, ông sẽ biết mình còn ếch ngồi đáy giếng lắm, bây giờ ông có thể không phục nhưng sau khi ông thấy được, ông sẽ biết cái gì gọi là người giỏi còn có người giỏi hơn. Tầm hiểu biết của chúng ta còn hạn hẹp lắm".
Lời Khổng Phàm Lâm khiến Lý Trường Sinh không biết đáp lại thế nào, ông hừ lạnh một tiếng, trong lòng cũng rất hiếu kỳ, có điều sắp được chứng kiến thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647936/chuong-1194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.