Sầm Nguyên Phát sững sờ, Liễu Thanh Thanh nhìn thấy liền tỏ ra kích động, thậm chí tay còn hơi vỗ nhẹ, thực lực của Tần Lâm đúng là quá đáng sợ rồi đó?
Cô còn chưa kịp nhìn thấy bóng dáng của Tần Lâm thì sáu người này đã ngã xuống đất, còn đáng sợ hơn cả phim nữa, đây thực sự là sức mạnh của Tần Lâm sao!
Lúc này Liễu Thanh Thanh mới hiểu tại sao Tần Lâm lại tự tin như thế, hóa ra anh đã suy tính từ trước.
Người nhà họ Sầm đều ngẩn ra, bọn họ không thể tưởng tượng ra được chiêu thức của Tần Lâm, trận đấu lần này đúng là làm cho người ta mở rộng tầm mắt.
Bọn họ vốn đến đây để trả thù, nhưng bây giờ người nhà họ Sầm đều nằm dưới đất hết cả, chỉ còn lại một mình Sầm Nguyên Phương.
“Anh Nguyên Phương, chuyện này...”
Sầm Nguyên Phát bối rối nói.
“Xem ra anh không ra tay thì không ai xử được nó rồi”.
Sầm Nguyên Phương thả lỏng gân cốt, bình tĩnh nói, ánh mắt như thiêu đốt, hắn tượng trưng cho thế hệ trẻ của nhà họ Sầm, bây giờ lại gặp đối thủ mạnh như vậy, đây cũng chính là lúc để hắn ra oai rồi.
Thân là tấm gương của nhà họ Sầm, người lớn đời trước đều là bậc cao thủ cả, đương nhiên Sầm Nguyên Phương cũng không muốn mình thua thiệt, lúc này nếu như người nhà họ Sầm ngã xuống thì còn mặt mũi nào nữa đây.
“Nguyên Phương, trông cậy vào anh đấy”.
“Đúng thế anh cả, anh nhất định phải báo thù cho tụi em”.
“Anh cả cố lên!”
Mặc dù người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647928/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.