🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Ăn quỵt à?”
Tần Lâm cười nói, để xem anh ăn quỵt được bao lâu? Đợi chút nữa xem anh có quỳ hay không.
“Tôi ăn quỵt? Buồn cười, Mộc Đồng tôi mà là người nuốt lời, ăn quỵt à? Không tin anh hỏi bố mẹ tôi với cả Thăng Nam xem”.
Mộc Đồng cười chế giễu.
“Vậy tôi thà hỏi đầu gối tôi còn hơn”.
Tần Lâm giễu cợt nói, không thèm so đo với Mộc Đồng, mà quay sang nhìn Thăng Nam.
“Đến lượt anh rồi. Anh mua mấy căn?”
Tôn Thăng Nam nhếch mép nở nụ cười khinh bỉ, mua hai căn thì ghê gớm lắm à?
“Tôi chắc chắn mua được nhiều hơn anh rồi, nếu không sao có thể chứng minh tôi giàu có hơn anh chứ, cảm ơn anh bạn đã ủng hộ tôi thêm hai căn nhà”.
Tôn Thăng Nam mặt mày hớn hở, kiêu căng rút tấm thẻ đen ra nói với Lưu Oánh đang đứng bên cạnh.
“Lấy cho tôi bốn căn hộ vừa nãy. Quẹt thẻ! Tôi cũng trả toàn bộ!”
Lưu Oánh kích động cười toe toét, vội vàng lấy hợp đồng bốn căn hộ và cầm thẻ đi quẹt.
“Tôi biết tấm thẻ đen này, đây là thẻ đen siêu cấp của ngân hàng Hoa Hạ. Nghe nói có thể quẹt ít nhất 100 triệu và nhiều nhất là 10 tỷ, cậu chủ Tôn cũng giàu có quá đi?”
Người ở phòng giao dịch bất động sản thốt lên, trước đây cô ta từng thấy một vị khách đại gia cầm thẻ đen siêu cấp này đi mua biệt thư, quẹt một phát 68 triệu, ngầu đét.
Tôn Thăng Nam càng kiêu ngạo hơn, có người nhận ra thẻ đen, vậy anh ta không cần tự nói ra thân phận nữa.
Thẻ đen này tất nhiên không phải của anh ta mà là của bố anh ta. Hạn mức tối đa là 300 triệu, nếu không phải đi mua nhà thì bố anh ta cũng sẽ không giao chiếc thẻ này cho anh ta. Hiện tại vốn kinh doanh nhà anh ta đang túng thiếu, chỉ có thể quẹt bằng thẻ đen siêu cấp này.
Quy mô kinh doanh nhà Tôn Thăng Nam có lẽ lên đến mười mấy tỷ, nếu không anh ta cũng không thể sở hữu chiếc thẻ đen siêu cấp này, đây là biểu tượng của thân phận và địa vị.
“Tinh tinh....”
“Tinh tinh...”
Thẻ đen của Tôn Thăng Nam quẹt một phát bốn căn hộ, tổng 37,28 triệu nhân dân tệ!
“Anh xem, đây mới là khí thế của đại gia thực sự, Thăng Nam, cậu trâu bò quá”.
Mộc Đồng vô cùng ngưỡng mộ, thật phấn khích khi có một người bạn đại gia như này, mặc dù không phải anh ta mua.
“Hào phóng, đúng là quá hào phóng, ha ha ha!”
Dương Quế Hoa thở phào nhẹ nhõm, Tôn Thăng Nam này không phải là cậu ấm nhà giàu bình thường, những cậu ấm bình thường khác tuy nhà có điều kiện, nhưng có mấy ai có thể bỏ ra mấy chục triệu một lúc chứ?
“Anh rể, anh ngầu quá đi”.
Mộc Tiểu Lộ kích động hét lên, luôn miệng gọi anh rể, so ra còn thân thiết hơn cả với Tần Lâm trước đây.
“Thím ba thấy chưa, cậu Tôn đây mới là cậu ấm nhà giàu thật sự, tôi thật sự hâm mộ nhà thím đó. Thím và Đạt Hoa nửa đời còn lại đã có chỗ nương tựa rồi, kiếm được một chàng con rể tốt như thế, thật khiến người khác ghen tỵ mà”.
Trong lòng Viên Lê đang rầu nẫu ruột, nếu gọi con gái bà ta đếm thì chưa chắc Tôn Thăng Nam đã nhìn trúng Mộc Tâm Lan, đúng là nỗi tiếc hận ngàn năm mà.
“Thế nào, giờ không nói gì nữa à? Tần Lâm, anh mua tiếp đi, giả vờ tiếp đi? Ha ha ha!”
Mộc Đồng chống eo, đứng bên cạnh Tôn Thăng Nam ra oai.
“Đó chắc là tiền mồ hôi nước mắt của cả đời bố mẹ anh ta? Cứ thế tặng cho hết cho tôi thì ngại quá, anh quyết tâm lấy cái danh cậu bé thần tài rồi à”.
Tôn Thăng Nam cười nói, anh ta mua một lúc bốn căn nhà, hiện giờ anh không còn gì để nói nữa đúng không?
Cả nhà họ Mộc đều nhìn chằm chằm Tần Lâm, nếu Tần Lâm thua thì sẽ phải đưa hai căn nhà kia cho Tôn Thăng Nam, chả trách người giàu càng lúc càng giàu, chơi lớn như thế, người càng to gan thì tài sản càng lớn.
Tần Lâm mỉm cười, không nói gì nhìn sang Cao Sảng.
“Mấy căn hộ này rẻ quá, có khu biệt thự nào tốt hơn không, cho tôi xem thử”.
“Biệt thự? Có, có ạ!”
Trái tim của Cao Sảng kích động đập thình thịch, đây chắc chắn là khách sộp rồi. Bọn họ không quan tâm đến vụ cá cược giữa hai người, điều quan trọng nhất là bán được nhà.
Thấy Cao Sảng được Tần Lâm nhìn trúng, mua liền hai căn nhà, giờ lại muốn mua biệt thự, mấy cô nhân viên bên cạnh hai mắt nhìn Tần Lâm đã phát sáng, chỉ muốn biến thành sói đói vồ đến. Chị em chen lấn đứng hết sang bên cạnh Cao Sảng, xếp thành một hàng toàn cô gái chân dài tất đen.
Ai nấy đều xinh đẹp, nếu được đại gia nào đó ưu thích thì cả đời bọn họ sẽ được ăn ngon mặc đẹp.
“Căn này 45 triệu, đây là căn biệt thự năm phòng ngủ ba phòng khách. Căn này 68 triệu, là căn biệt lập ba tầng, có hầm để xe. Căn này 101 triệu, là căn biệt thự độc lập năm tầng, xung quanh là vườn hoa, vị trí đắc địa, chắc chắn là một căn có một không hai!”
Cao Sảng kích động giới thiệu cho Tần Lâm.
“Vậy lấy cái này đi, một trăm triệu, dù sao thì một trăm triệu với mấy chục triệu cũng chẳng khác gì nhau mấy, đúng không? Ha ha ha”.
Tần Lâm cười nói, lúc này tất cả mọi người đều đã ngẩn ra, sững sờ tại chỗ. Tất cả đều sốc nặng rồi, căn biệt thự trăm triệu nhân dân tệ, nói mua là mua luôn sao?
“Đừng ngơ ra đó nữa, quẹt thẻ đi”.
Tần Lâm quơ quơ tay trước ánh mắt ngây ra của Cao Sảng, cô ấy lúc này mới hoàn hồn, lập tức chuẩn bị hợp đồng và quẹt thẻ cho Tần Lâm.
Mặc dù thẻ của Tần Lâm không có gì đặc biệt, nhưng là của Mạnh Văn Cương đưa cho anh, hạn mức mấy tỷ, nếu không phải trường hợp đặc biệt thì Tần Lâm sẽ không lấy ra dùng.
Biệt thự trăm triệu thì sẽ trông như thế nào? Là ở khu vực tấc đất tấc vàng Đàm Thủy Loan, biệt thự biệt lập năm tầng, nghĩ thôi cũng khiến người ta sung sướng.
Dương Quế Hoa và Mộc Tiểu Lộ đều có chút sững sờ, bọn họ đâu được nhìn thấy cảnh tượng như này chứ? Ngay cả làm phim cũng không dám quay như vậy, một trăm triệu, bọn họ đến nghĩ còn không dám nghĩ đến.
Tần Lâm vậy mà lại quẹt thẻ mua hẳn một căn biệt thự trăm triệu ở Đàm Thủy Loan?
Lúc này, Dương Quế Hoa và Mộc Tiểu Lộ liếc nhìn nhau, lòng đầy phức tạp. Không ngờ Tần Lâm lại giàu có như thế, lúc trước còn giả nghèo với bọn họ, một căn nhà mấy triệu tệ cũng không muốn mua cho con gái bọn họ. Trong lòng Dương Quế Hoa cảm xúc lẫn lộn, nhìn sang Tôn Thăng Nam thấy sắc mặt của anh ta đang cứng đơ lại.
Đám người Mộc Đạt Nhân và Viên Lê cũng không dám nói chuyện. Bá đạo quá đi? Khi quẹt thẻ thành công, trái tim của tất cả bọn họ như có chiếc chuông, bị Tần Lâm gõ inh tai nát óc.
Một trăm triệu!
Với Tôn Thăng Nam đây cũng không phải một con số nhỏ, vả lại hiện giờ anh ta đang cầm thẻ đen của bố. Tuy sản nghiệp kinh doanh của nhà anh ta trị giá mấy tỷ, nhưng đó là giá trị thị trường của công ty, hạn mức thẻ đen của nhà bọn họ là ba trăm triệu, còn là ủy thác người ta làm, chính là để cho bố anh ta dùng những lúc nguy cấp. Thế nhưng lúc này Tần Lâm dám mua hẳn một căn biệt thự một trăm triệu, anh ta cũng không thể sợ hãi!
Sợ cái gì? Dù sao thù nếu thua, anh sẽ phải dâng tặng căn biệt thự này cho tôi, viết tên tôi lên hợp đồng nhà, đây là vụ kinh doanh ăn chắc, có lãi.
Với tỷ lệ thắng 50%, dù bố anh ta có biết thì cũng sẽ khen anh ta thông minh!
Quyết định thế đi, không phải sợ, cứ thế mà làm!
Tôn Thăng Nam nhìn sang Lưu Oánh với vẻ mặt kiêu ngạo, nói:
“Cho tôi một căn như giống y như thế, một trăm triệu đúng không? Tôi cũng quẹt thẻ trả toàn bộ, chả thiếu chút tiền này”.
Toàn bộ phòng giao dịch bất động sản đều trở nên náo động!
Bọn họ nằm mơ cũng không thể ngờ, lại dễ dàng hoàn thành doanh thu hơn 260 triệu trong thời gian ngắn như vậy, giám đốc kinh doanh bên cạnh cũng vui cười ngoác mang tai.
Cho dù là hôm mở bán cũng chỉ được hơn ba trăm triệu mà thôi, còn toàn là căn hộ bình dân nữa, những đại gia vung tay mua biệt thự như Tần Lâm và Tôn Thăng Nam đây là vô cùng hiếm gặp. Bọn họ đã mở bán ở đây gần hai năm rồi, những cũng chỉ bán một nửa căn mà thôi. Mặc dù nhà đẹp, nhưng người giàu có không nhiều như vậy, rất nhiều người dành dụm hơn nửa đời người cũng chỉ đủ trả tiền cọc đầu một căn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.