Tần Lâm nhận điện thoại của Chúc Linh Linh, chắc chắc là chuyện của nhà họ Chúc rồi, Chúc Nhị Bạch chắc đã đẩy nhà họ Chúc xuống vực thẳm rồi.
"Anh Tiểu Lâm, đúng như anh đã nói, Chúc Nhị Bạch đã chuyển toàn bộ số tiền đi rồi, bây giờ em và ông nội đang đi đến tỉnh An Tây, chuẩn bị nhận tổ quy tông, Chúc Thị Y Mỹ còn quá quắt hơn em tưởng tượng, nhưng bây giờ có nói gì chăng nữa thì cũng không kịp nữa rồi, Chúc Thị Y Mỹ đã lấy hết dòng vốn của Y dược Văn Hòa rồi, bây giờ đang sa vào vũng bùn không thể vùng vẫy nữa rồi".
Chúc Linh Linh vội vàng nói, Tần Lâm đúng là liệu sự như thần, nhà họ Chúc bây giờ đã trở nên tan tác, không chỉ Y dược Văn Hòa rơi vào trạng thái tê liệt mà Chúc Thị Y Mỹ cũng thiệt hại nhiều, giống như cái động không đáy vậy, đầu tư bao nhiêu tổn thất bấy nhiêu, hoàn toàn hết hy vọng.
"Ngày mai Chúc Nhị Bạch sẽ mời chủ tịch Mạnh của tập đoàn Hiên Viên và lão đại của tỉnh An Tây để chuẩn bị cho nước đi cuối cùng, nhưng em nghĩ chủ tịch Mạnh của tập đoàn Hiên Viên chắc sẽ không ra tay giúp đỡ đâu".
Chúc Linh Linh thở dài, trong lòng cũng không biết phải làm sao.
"Không phải là chắc sẽ, mà là không bao giờ".
Tần Lâm trầm giọng, Mạnh Văn Cương nhận lời mời là vì Chúc Linh Linh, hơn nữa ông ấy cũng chưa biết chân tướng sự việc.
Xem ra nhà họ Chúc đã dốc toàn lực rồi, Chúc Thị Y Mỹ phải nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647842/chuong-1100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.