“Tần Lâm! Mày buông tao ra, nhà họ Hoa sẽ không bỏ qua cho mày đâu”.
Hoa Long vẫn không ngừng gào thét, nhưng lại không có sức chống trả, anh ta lập tức bị Tần Lâm nhét vào thùng xe.
“Cậu về trước đi Mã Húc, chuyện còn lại cứ giao cho tớ, để tớ lái xe đi một chút, sau này sẽ quay lại trả cậu”.
Tần Lâm cười nói.
“Long thiếu gia... đó...”
Mã Húc ấp úng nói, sợ rằng Tần Lâm sẽ thực sự làm ra chuyện gì đó, lỡ may Long thiếu gia thực sự chết rồi thì phải làm sao?
“Yên tâm, từ này về sau người này sẽ không còn xuất hiện ở thành phố Đông Hải nữa đâu, còn một số việc cậu không cần phải biết, biết rồi sẽ không có lợi cho cậu”.
Tần Lâm nói với Mã Húc.
Mã Húc ngập ngừng gật đầu.
Anh biết mình phải tin tưởng Tần Lâm, nếu như không có Lão Tần thì bản thân anh vẫn đang là rác rưởi giãy dụa dưới đáy xã hội rồi, vì có Tần Lâm nên anh mới có thể một bước lên mây.
Cho dù Tần Lâm có làm gì thì anh vẫn sẽ ủng hộ, nhưng anh biết rõ khoảng cách giữa mình và Lão Tần, căn bản không thể một hai câu mà nói rõ được. Ân oán giữa Tần Lâm và nhà họ Hoa, hơn nữa còn là mối thù gia tộc, Tần Lâm tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nhà họ Hoa.
“Cậu thật sự muốn giết nhà họ Hoa à?”
Mã Húc có vài vấn đề với Tần Lâm, khiến anh luôn cảm thấy lo lắng.
“Đừng lo, chuyện này không cần cậu hao tâm tổn sức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647839/chuong-1097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.