“À đúng rồi anh Tiểu Lâm, Vương thiếu gia thật sự bị cú điện thoại đó ‘xử’ rồi sao?”
Chúc Linh Linh hỏi Tần Lâm với vẻ tò mò.
“Coi như là vậy, lúc trước anh đã từng khám bệnh cho một ông lão, ông ấy chính là chuyên gia giám sát thị trường của thành phố Đông Hải, ông ấy đã điều tra bọn họ từ rất lâu rồi, hai cha con bọn họ vốn cũng chẳng tốt lành gì, lần này Vương Vân Cương du học trở về nên anh đã gọi điện thoại, vừa hay tóm gọn luôn bọn họ”.
Tần Lâm cười nói.
“Ồ... em còn tưởng anh thật sự lợi hại đấy, chỉ một cuộc điện thoại cũng có thể xử lý được tập đoàn Đông Thăng, he he he”.
Chúc Linh Linh thở phào nhẹ nhõm, cười nói.
Ngay lúc này, điện thoại Tần Lâm đột nhiên đổ chuông.
“Alo, dì Hai?”
Tần Lâm nói.
“Không ổn rồi Tiểu Lâm, xảy ra chuyện rồi!”
Giọng của dì Hai vô cùng kích động, thậm chí có chút không mạch lạc.
Tần Lâm nhíu mày, xem ra thật sự đã xảy ra chuyện, nếu không thì dì Hai cũng đã không gấp đến thế.
“Dì Hai cứ từ từ nói, có chuyện gì vậy ạ?”
Tần Lâm hỏi.
“Là Nguyệt Dao, Nguyệt Dao xảy ra chuyện rồi, bây giờ đang ở bệnh viện, đã hôn mê bất tỉnh một ngày một đêm. Hu hu hu, dì thật sự hết cách rồi, chỉ biết tìm cháu mà thôi”.
Dì Hai vừa khóc vừa nói.
“Sao lại như vậy?”
Trong lòng Tần Lâm có hơi chấn động, lẽ nào là do ngôi mộ cổ lúc trước sao?
“Dì cũng không biết nữa, ngày thứ hai sau khi con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647799/chuong-1057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.