Một nhóm khoảng hai mươi công an mặc đồng phục bao vây Tần Lâm và Vương Vân Cương lại.
"Ai là Vương Vân Cương?"
Vương Vân Cương kiêu ngạo nói, ngẩng cao đầu, bước đi nhàn nhã.
"Là tôi!"
"Vương thiếu gia có mặt mũi thật, không ngờ lại quen biết cả công an".
"Anh đùa à, người ta là thiếu gia của tập đoàn Đông Thăng đấy, tập đoàn Đông Thăng mà anh không biết à? Nó là doanh nghiệp hàng đầu thành phố Đông Hải đấy, Vương Đại Hải là người có chức có quyền của thành phố này đó".
"Kinh thật, ngay cả cơ quan chức năng cũng vào cuộc để chống lưng cho Vương đại thiếu gia".
"Nhà họ Chúc đúng là tìm được một anh rể hiền rồi".
"Ha ha ha, Y dược Văn Hòa nhất định sẽ lên một tầng cao mới, thực lực thế này đúng là có mặt mũi thật".
Mọi người xung quanh không ngừng khen Vương Vân Cương, Chúc Tiểu Nguyệt đứng bên cười không khép nổi miệng, đúng là phú nhị đại thực sự mà, người thực sự có quyền lực, có máu mặt. Nhà họ Vương có thể điều động cả công an đến, giỏi thật.
Chúc Nhị Bạch và Chúc Tam Đao nhìn nhau, vô cùng kinh ngạc, bây giờ có vẻ như chàng rể hiền này đúng là ván đã đóng thuyền rồi, có năng lực thật, nhà họ Vương ở Đông Hải cũng là gia tộc thâm căn cố đế, nhà họ Chúc sau này nhất định sẽ được nhờ, đến lúc đó nhà họ Chúc lo gì không phất lên như diều gặp gió?
Miệng Chúc Minh cười đến mức sắp méo, sau này không chỉ bố ông ta Chúc Tam Đao mà ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647796/chuong-1054.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.