“Có vẻ như lần này chúng ta ăn chắc rồi đấy thầy ơi”.
Tiểu Hồ Nương cười nói, khoảng cách ba triệu sao có thể dễ dàng thu hẹp đến thế được? Hơn nữa theo như cô ta thấy, Tiết thiếu gia đó luôn mồm nói bù thêm mười triệu, nhưng cô ta chẳng tin chuyện đó, chắc chắn nhà sản xuất đang có hoạt động gì đó, cố ý đến đây để thu hút sự chú ý, trên thực tế là đang muốn thu hút thị trường bằng cách truyền miệng, chứ cô ta không thể nào tin lai có người dám bỏ ra mười triệu được.
Tiết thiếu gia có tiền, nhưng cũng không thể nào đập tiền như vậy được?
Mười triệu là đủ để đầu tư vào hai công ty nhỏ đó, chẳng lẽ nói bù là bù sao, cậu ta tưởng mình là ai chứ?
“Bây giờ không thể vui mừng quá sớm, Tiết thiếu gia này là một người ra tay 'tàn nhẫn', từ từ mà xem, nhưng lần này tôi thắng chắc rồi, không ai có thể ngăn được tôi”.
Vân Tước nói với vẻ nghiêm nghị chắc chắn, anh ta muốn thắng Vương Đông Tuyết, không chỉ vì mỗi PK hàng hóa hay Tiết thiếu gia, mà còn là vì sự phát triển của bản thân trong tương lai, để anh ta có được nhiều tài nguyên, từ đó kiếm được nhiều tiền hơn.
“Em thấy lần này thầy nhất định sẽ trấn áp được Vương Đông Tuyết và Tiết thiếu gia, bọn họ là cái thá gì chứ? Hứ”.
Tiểu Hồ Nương hưng phấn nói, nhưng lần này quả thực là một canh bạc, nhiều tiền như vậy, livestream hàng hóa như thế thì cuối cùng sẽ phải đền cho đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647774/chuong-1032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.