“A......”.
“Ma!!”
“Cứu với!”
Tiếng hét chói tai không ngừng vang lên, sự đấu tranh và nỗi sợ hãi trong lòng khiến họ luôn cảm thấy nơm nớp lo sợ, nhìn thấy khuôn mặt dữ tợn của Lý Lạc Lạc chỉ muốn chạy thật nhanh ra ngoài nhưng không tài nào cử động được đành điên cuồng gào thét, thể hiện nỗi lo lắng bất an do sự rùng rợn ở nơi đây gây ra.
Tần Lâm u ám mặt mày, chỉ nhìn thấy một màu máu đỏ tươi trong đôi mắt của Lý Lạc Lạc, trên gò má vẫn còn hai vệt máu, đầu tóc rối bời, sắc mặt trắng bệch, khóe miệng hé ra nụ cười kỳ dị vô cùng đáng sợ.
Mọi người kinh hoàng, vội dí sát vào nhau, nắm chặt lấy tay người bên cạnh, họ sợ Lý Lạc Lạc sẽ biến thành ác quỷ đến bắt mình.
“Không làm chuyện xấu hổ với lương tâm thì không sợ ma quỷ đến, không sao đâu”.
“Đúng đấy, chúng ta đều là bác sĩ chữa bệnh cứu người, lương y như từ mẫu, cho dù là có ma thì cũng sẽ không bắt chúng ta đâu”.
“Các cậu đừng nói nữa được không, tớ sợ......”
Người này lẽ nào bị ma nhập thật sao?
Tần Lâm cũng thấy lo lắng bất an khi ở trong ngôi mộ kỳ quái này, nếu như chỉ có một mình anh thì còn đỡ, nhưng phía sau còn cả một đám người, cho dù muốn chạy cũng không được, em gái Lâm Nguyệt Dao của anh cũng ở trong số đó.
“Khừ......”
Lý Lạc Lạc phẫn nộ nhìn Tần Lâm, xoay cái đầu, miệng phát ra âm thanh gầm gừ rồi lao thẳng về phía anh.
“Anh Tiểu Lâm! Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647758/chuong-1016.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.