"Không ổn rồi!"
"Mau đến đây đi!"
"Có người rơi vào hố bẫy rồi".
Tần Lâm nhíu mày, mở to hai mắt, anh nghe thấy âm thanh cầu cứu. Lúc trước có tiếng ai đó rơi vào bẫy, anh cũng nghe thấy, có điều cho dù có nhanh đến mấy thì cũng không cứu được.
"Xảy ra chuyện gì thế?"
"Không biết, khi tớ tỉnh dậy thì nhìn thấy bọn họ rơi xuống".
"Có phải vì tối qua chơi đùa quá không?"
"Cái hố bẫy này sao lại sâu như thế?"
Bên ngoài lều vô cùng huyên náo, khiến cho Tần Lâm không buồn ngủ nổi, tháo lều ra mới phát hiện một cái hố cực sâu xuất hiện trước mặt mọi người, hơn nữa cái hố này nghiêng thoai thoải, nhìn không thấy đáy, hơn nữa dù có người rơi xuống thì cũng không thể phát ra bất kỳ âm thanh cầu cứu nào.
"Anh Tiểu Lâm, làm thế nào bây giờ? Anh mau đi xem xem!"
Lâm Nguyệt Dao đứng bên cạnh Tần Lâm, lo lắng nói, cái hố sâu và lớn như vậy, chiều rộng khoảng bốn năm mét, mặt ai cũng đầy sợ hãi và lo lắng.
"Chẳng nhẽ thực sự có quỷ à? Hôm qua anh Tần nói, ở đây không thích hợp hạ trại, sáng hôm nay đã có người rơi vào hố rồi, kỳ quá đi!"
"Đúng vậy, tối qua còn ổn, sao hôm nay lại có cái hố này".
"Tớ nghe nói quỷ thích nhất là dọa người, chẳng nhẽ có thứ gì không lành muốn tính toán với chúng ta sao?"
"Đừng nói vớ vẩn, thanh thiên bạch nhật, lảm nhảm cái gì vậy, có con quỷ nào trời sáng đi ra dọa người à, thần hồn nát thần tính".
"Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647754/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.