"Được".
Tần Lâm chỉ trả lời một chữ, sợ Lâm Nguyệt Dao phát hiện ra, cũng không nói nhiều.
Lâm Nguyệt Dao hưng phấn bừng bừng, mặt đầy kích động, Tần đại sư đồng ý với cô ấy rồi.
"Mẹ xem này, Tần đại sư đồng ý tham gia hoạt động rồi nè. Con đâu có lừa mẹ đâu".
"Ồ, thật à, Tần đại sư là người còn lợi hại hơn viện trưởng của bệnh viện bọn con ấy, con phải nắm lấy cơ hội này, học tập từ Tần đại sư".
Đường Mẫn thành khẩn chỉ dạy con gái, cũng vui thay cho con gái vì có cơ hội để kéo gần quan hệ với Tần đại sư. Tần đại sư là đại sư chân chính, nếu như có thể học được thứ gì đó từ anh thì đúng là hữu dụng cả đời.
Lâm Nguyệt Dao mím môi, sắc mặt vui vẻ.
"Vâng vâng, con biết rồi".
Tôn Hiểu Dĩnh khinh bỉ nói, Tần Lâm trong mắt bà ta, chẳng qua chỉ là tên thanh niên ăn hại, chẳng biết cầu tiến gì cả.
"Cùng là họ Tần, làm người sao mà khoảng cách xa vậy? Mợ thấy cháu với Tần đại sư là người cùng một thế hệ, cháu xem cháu! Có xứng với họ Tần không, trẻ tuổi mà mở phòng khám, cháu nghĩ cháu là Tần đại sư thật à?"
Đường Mẫn nhíu mày, dù sao cũng là con của chị cả, cũng là cháu ngoại của mình.
"Được rồi, chị dâu, Tiểu Lâm bây giờ sống một mình cũng không dễ dàng gì, chị bớt nói hai câu đi".
Lúc này, Lâm Vũ, chồng của Đường Mẫn cũng về.
Đường Mẫn nói.
"Chồng về rồi à? Để tôi giới thiệu với ông, đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647732/chuong-990.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.