Tần Lâm nhíu mày, đúng là kẻ ra vẻ đạo mạo, muốn lấy tiền lại còn thanh tao thoát tục như thế, làm vậy ai mà không đưa chứ.
“Sao nào, không phục à? Còn không mau cút đi? Có Mạt đạo trưởng ở đây, cậu có tư cách gì mà phát ngôn bừa bãi chứ? Người mất mặt là cậu đấy, chú Hai tôi nhất thời nóng vội nên mới bị cậu lừa, cao nhân thực sự phải là người vẫn giữ được cái tâm trong sạch giữa dòng đời xô bồ, chứ tuyệt đối không phải loại ranh con vắt mũi chưa sạch như cậu, so với Mạt đạo trưởng cậu chỉ là thứ rác rưởi thôi”.
Phương Vân Long cười chế giễu nói.
“Sau này phải học nhiều vào, dựa là lừa đảo là không được, dốt nát kém cỏi không thể thành đạt được, thân là truyền nhân của Thiên Sư đạo, hôm nay tôi khuyên dạy cậu mấy câu, tự lo liệu cho mình đi”.
Mạt Đạo Tử khịt mũi khinh bỉ, cười khẩy nói.
“Đủ rồi, cậu Tần là khách quý do tôi mời đến, Mạt đạo trưởng nên giữ ý một chút”.
Phương Hồi trầm giọng nói.
“Nếu không phải nể tình chú Hai thì tôi đã sớm gọi bảo vệ tống cổ cậu ra ngoài rồi, hừ”.
Phương Vân Long hừ lạnh lùng nói.
“Không việc gì, xin hỏi có phải ông đang nóng lòng muốn có con đúng không?”
Tần Lâm cười nói.
“Ơ....đó là điều đương nhiên rồi, cậu Tần có ý gì thế?”
Phương Hồi sững sờ.
“Thế thì đừng uống đống thuốc này thì hơn, cũng đừng đeo chiếc vòng này”.
Tần Lâm nói.
Mặt Phương Vân Long trở nên u ám, phẫn nộ nhìn Tần Lâm.
“Tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647707/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.