Trên đường trở về thành phố, Tần Lâm cũng rất cảm kích Phương Hồi, nếu không phải ông ấy đưa máy truyền cảm cho anh thì có thể anh lại phải trải qua một cuộc chém giết đẫm máu, những tên lính đánh thuê đó đều là những kẻ giết người không ghê tay, không dễ đối phó, may mà Phương Hồi đến kịp thời.
“Cậu Tần, bây giờ cậu định về Đông Hải sao?”
Phương Hồi cười nói.
“Ừ, chuyện này cũng xong rồi nên về thôi”.
“Cái này......”
Phương Hồi hơi khó xử, cười hi hi, điệu bộ cứ ngập ngường, trông như có điều gì muốn nói.
“Có chuyện gì ông cứ nói đi, nếu như giúp được tôi chắc chắn sẽ không từ chối”.
Tần Lâm nói, Phương Hồi đã giúp anh một chuyện lớn, mặc dù là người chú Cung giới thiệu nhưng rất tận tình, ân huệ này anh luôn giữ trong lòng.
“Hi hi, không gì có thể qua được mắt cậu Tần, tôi thực sự có việc muốn nhờ cậu giúp đỡ”.
Phương Hồi khó xử nói.
“Có gì thì cứ nói thẳng đi, không cần phải úp úp mở mở, Tâm Lan là bạn tốt của tôi, cũng không phải người ngoài”.
Tần Lâm đáp.
Nghe Tần Lâm nói mình là bạn tốt của anh ấy, Mộc Tâm Lan thấy vui nhưng cũng có chút thất vọng, quan hệ của hai người cũng chỉ dừng ở đây thôi.
“Vậy thì tôi sẽ nói thẳng, năm nay tôi cũng hơn bốn mươi rồi nhưng vẫn chưa có mụn con nào, thế nên vô cùng phiền não, tập đoàn Lâm Thị rất lớn nhưng không có ai có thể thay tôi tiếp quản, bất hiếu có ba loại, bất hiếu lớn nhất là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647705/chuong-963.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.