"Na Mỹ, làm sao bây giờ, cứu tôi… cứu tôi!"
Dương Vân Kim nhìn vô cùng thê thảm, ngã nhào xuống đất, con gấu đen khổng lồ từ từ tiến lại gần, đối với Dương Vân Kim, áp lực tâm lý và thử thách của linh hồn giống như bắt bản thân phải chết một cách vui vẻ vậy, biết rõ là phải chết nhưng cô ta lại không thể xoay chuyển được tình thế.
Na Mỹ cũng hơi biến sắc, run lên một cái, cả hai con gấu đều đuổi tới nơi rồi, trước một con sau một con, chặn hết đường trốn chạy.
Lúc này là tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Dương Vân Kim đã rơi vào thế bị động, ngã nhào xuống đất, sợ vãi linh hồn, đến mức không cử động được.
"Chạy mau!"
Na Mỹ kêu lên, nhưng lúc này Dương Vân Kim đã không thể tự chủ được chuyện trốn chạy nữa rồi, cô ta hoang mang không biết làm gì, chân tay đều tê liệt hết cả.
Nếu cứ như vậy thì chắc chắn sẽ chết mất?
"Grào…"
Gấu đen vỗ lồng ngực, giống như muốn ra oai với Tần Lâm và những người kia, ánh mắt khủng bố đó đúng là khiến người ta khiếp đảm.
Bọn họ bây giờ đang là món ăn đối với gấu đen, một bữa ăn khuya thịnh soạn, cơ thể của con người hấp dẫn hơn với những loài thú khác, đây đúng là một bữa no nê của bọn chúng.
Nỗi khủng hoảng trong Dương Vân Kim dần tan biến, cô ta muốn chạy, nhưng không chạy được, vì tay chân cô ta đã tê liệt rồi, gấu đen giống như một cơn ác mộng của cô ta, khiến cô ta không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647693/chuong-951.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.