Trong nháy mắt, Tần Lâm đã đứng trước mặt Vương Thước, dường như là mặt đối mặt, hai người gần trong gang tấc.
Vương Thước sợ đến mước suýt ngã xuống đất.
"Cậu làm gì vậy?"
"Người nói câu này nên là tôi, bà muốn làm gì vậy? Chẳng nhẽ muốn trói tôi lại rồi đưa đi à?
Tần Lâm quay đầu, lạnh lùng nhìn bốn tên mặc đồ đen, sắc mặt bọn họ thay đổi, không ngờ Tần Lâm lại mạnh đến vậy, thoắt cái đã thoát được bọn họ, đây thực sự là cao thủ của cao thủ!
Cả bốn tên mặc đồ đen nhìn Vương Thước đang hoảng sợ, lại ra tay, cố gắng ép Tần Lâm lại. Ngôn Tình Hay
"Dừng tay!"
Tiết Lương mắng lớn, bốn tên mặc đồ đen cúi đầu lùi lại, nhanh chóng rút lui.
Vương Thước buồn bực nói.
"Chồng, cậu ta bắt nạt em! Cậu ta dám bảo không chữa bệnh cho bố, vì bố chúng ta chỉ có thể trói cậu ta lại đưa đi".
Trần Diên lo lắng nhìn anh.
"Anh Tần, Tiết lão gia đang trên bờ vực của sự sống, mong anh cứu ông cụ".
Tần Lâm lạnh lùng nói.
"Cứu ông cụ thì được thôi, nhưng bà nhất định quỳ xuống xin lỗi tôi".
Tròng mắt Vương Thước co rút lại, nhìn chằm chằm vào Tần Lâm.
"Cái gì? Bắt tôi quỳ xuống xin lỗi? Tên nhãi, cậu có tin tôi giết cậu không?"
Tiết Lương và Tần Lâm bốn mắt nhìn nhau.
"Nếu như cậu có thể chữa khỏi được cho bố tôi thì tôi có thể bắt cô ấy quỳ xuống!"
"Chồng..."
Vương Thước nghiến răng, nhìn Tần Lâm, hận không thể cắn một miếng thịt của anh, bản thân là phu nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647667/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.