Bây giờ công ty đã ra nông nỗi nào rồi chứ?
Đừng nói 50%, cho dù là 30% bọn họ sẽ cũng đồng ý.
Một khi công ty phá sản, bọn họ sẽ mất sạch số cổ phần này, một đồng cũng không lấy được.
Hôm nay bọn họ gây sự với Đường Mẫn trong cuộc họp hội đồng quản trị là muốn đòi lại chút tiền.
Có thể lấy lại được bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, kịp thời hành động mới là người thông minh.
Tầm Lâm cười mỉa mai: “Được, nếu các người đều đồng ý, vậy thì bây giờ ký hợp đồng đi, hy vọng sau này các người không hối hận”.
Phó tổng giám đốc Vương cười khẩy: “Hối hận? Còn lâu chúng tôi mới hối hận, có thể dùng quyền sở hữu cổ phiếu để đổi lại chút tiền là tốt lắm rồi, chúng tôi biết rõ công ty này chẳng còn bao nhiêu tiền”.
Mấy tên cổ đông đã chuẩn bị hợp đồng sẵn rồi, lập tức lấy ra ký tên đóng dấu vân tay luôn.
Đám nhân viên bên dưới thấy thế cũng bắt đầu lung lay.
Số tiền vốn của công ty còn rất ít, nếu cổ đông rút hết vốn thì e rằng bọn họ sẽ không được đồng nào.
Bây giờ công ty còn nợ hai tháng lương, số tiền này rất quan trọng với tầng lớp lương lậu bình thường như bọn họ, nếu không lấy lại được là một sự tổn thất lớn đối với họ.
“Chủ tịch Đường, chúng tôi cũng phải đòi lại tiền lương”.
“Đúng vậy chủ tịch Đường, tôi muốn nghỉ việc, yêu cầu trả hai tháng tiền lương”.
“Không sai, theo như hợp đồng, nếu như nhân viên nghỉ việc sẽ bồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647653/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.