Cung Na Na tỏ vẻ đắc ý, lúc còn đi học cô và Lâm Nguyệt Dao không hợp tính nhau, thường xuyên đối đầu, người này coi thường người kia.
Chủ yếu là Cung Na Na đố kỵ với nhan sắc của Lâm Nguyệt Dao.
Lâm Nguyệt Dao có vẻ đẹp tự nhiên, xinh đẹp không góc chết, một mỹ nữ chân dài điển hình, từ nhỏ đã là hoa khôi của trường.
Còn Cung Na Na phải nhờ vào mỹ phẩm và quần áo mới miễn cưỡng được coi là ngang hàng với Lâm Nguyệt Dao.
Có một lần, đám con trai bàn luận trên Zalo, nói nếu Cung Na Na mà tẩy trang đi thì chẳng thể so được với Lâm Nguyệt Dao.
Sau đó có người chụp màn hình gửi lại cho Cung Na Na, Cung Na Na nhìn thấy những tin nhắn này, không cảm thấy giận những người kia mà chỉ thấy đố kỵ với Lâm Nguyệt Dao hơn mà thôi.
Hôm nay gặp lại Lâm Nguyệt Dao, Cung Na Na đột nhiên cảm thấy đắc ý.
Đúng vậy, mặc dù cô ta không đẹp bằng Lâm Nguyệt Dao nhưng cô ta giàu hơn, mấy năm nay cô ta đầu tư kiếm được khá nhiều tiền, mặc dù không gửi tiết kiệm được nhiều nhưng đều đầu tư tiếp để sinh lời nhiều hơn.
Bộ quần áo cô ta mặc toàn là hàng hiệu, đúng là vô cùng thời thượng, hơn nhiều so với bộ đồ khá bình thường của Lâm Nguyệt Dao.
Bộ đồ thể thao mà Lâm Nguyệt Dao mặc là hàng hiệu, nhưng cũng không đáng bao nhiêu tiền, mỗi bộ tầm một nghìn là đắt.
Mà đôi giày của cô ta cũng phải bảy tám nghìn, đây mới là khoảng cách.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647646/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.