Mọi người có thể nghe được nội dung của cuộc điện thoại lúc nãy, họ không thể nào ngờ được Tần Lâm lại có số liên lạc với Hugh Hefner, hơn nữa bộ quần áo này cũng là do Hugh Hefner đưa cho Tần Lâm.
Đúng là thú vị mà, ánh mắt của mọi người bắt đầu phát sáng, có điều nhìn qua nhìn lại, cuối cùng mọi ánh mắt vẫn đổ dồn lên người Long Ngọc Sơn.
Đúng là vả mặt mà, Long Ngọc Sơn lúc nãy vừa oang oang cái mồm bảo Tần Lâm trộm đồ, đây là tang vật, kết quả bây giờ thì thế nào. Người ta gọi điện thẳng cho chủ tịch để chứng minh, còn nói được gì nữa đâu?
Sắc mặt Long Ngọc Sơn thực sự xấu hổ, anh ta ngượng ngùng nói.
"Ha ha, hóa ra chỉ là hiểu lầm, người anh em này làm việc ở đâu vậy?"
Một người trước đây chưa từng nghe qua lại có bản lĩnh thế này, khiến Hugh Hefner tặng đồ sao?
Đúng là nói chuyện trên trời mà! Anh ta rất hiếu kỳ, rốt cuộc Tần Lâm làm cái gì.
Hồ Gia Hân liếc mắt, nói.
"Bạn trai tôi là bác sĩ".
Mọi người lúc này mới hiểu ra, là bác sĩ sao?
Chẳng trách lúc nãy Hugh Hefner bảo Tần Lâm là ân nhân cứu mạng của ông ấy.
Hóa ra Tần Lâm là bác sĩ.
Có điều quan hệ giữa bệnh nhân và bác sĩ thực ra không được người ta xem trọng, bởi vì quan hệ này không vững chắc.
Bây giờ biết được sự thật, Tần Lâm lấy được bộ đồ này chỉ vì sự cảm kích của Hugh Hefner.
Nếu như không phải vì Hugh Hefner cảm kích thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647638/chuong-896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.