Giơ cổ tay áo lên, Hồ Lão tỉ mỉ quan sát.
Khuôn mặt Long Ngọc Sơn tỏ vẻ đắc ý, nói với Hồ Gia Hân.
"Gia Hân, người đàn ông đi cùng em mất mặt quá".
Long Ngọc Sơn muốn thể hiện bản thân mình, muốn để cho Hồ Gia Hân biết muốn có tiếng nói trong xã hội thượng lưu thì phải dựa vào năng lực thật sự chứ không phải giả vờ.
Hồ Gia Hân liếc mắt, chẳng thèm quan tâm tới anh ta, chau mày lại, tỏ ra vô cùng căng thẳng.
Nếu bộ quần áo của Tần Lâm là giả thì cô ấy thực sự không biết giấu mặt đi đâu.
Là người đàn ông đi cùng Hồ Gia Hân, Tần Lâm cũng đại diện cho cô, nếu bộ đồ này thật sự là giả thì bẽ mặt quá.
Trước những ánh mắt hồi hộp của mọi người, Hồ Lão cẩn thận kiểm tra cổ tay áo của Tần Lâm.
Ông ta chau mày lại.
Vẻ chau mày lại của ông ta khiến mọi người có chút khó hiểu.
Kiểm tra hàng giả cần nhiều thời gian đến vậy sao?
Với trình độ của Hồ Lão, chỉ cần nhìn qua một cái là biết hàng giả hàng thật rồi chứ?
Long Ngọc Sơn có chút bực mình.
"Hồ Lão? Bộ đồ này là giả đúng không, ông không cần phải xem kỹ quá đâu, chỉ cần có chút sơ hở là có thể kết luận hàng giả rồi".
Long Ngọc Sơn nhắc nhở Hồ Lão một chút, không cần phải kiểm tra kỹ như vậy, dù gì mọi người cũng biết kết quả rồi.
Chủ quan thì mọi người đã đoán Tần Lâm mặc đồ giả, nhưng khách quan thì cũng không cần phải cần thận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647635/chuong-893.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.