Dân thường đều biết, đã là đồ cung cấp đặc biệt cho quân khu thì không thể là hàng kém chất lượng được.
Thức ăn được cung cấp đặc biệt cho quân khu không có chất bảo quản, sử dụng những nguyên liệu tốt nhất để tiến hành gia công.
Bao gồm cả thuốc lá cũng vậy, đều sử dụng những lá thuốc tốt nhất để gia công, bên trong sẽ không có bất kỳ tạp chất gì.
Thuốc lá cung cấp đặc biệt cho lãnh đạo quân khu thì sao có thể kém được.
Tôn Đại Nã liền hút một điếu, lập tức cảm thấy lâng lâng.
"Được! Đúng là hàng cung cấp cho quân khu có khác, ngon thật, mùi hương thơm quá".
Tôn Đại Nã khen không dứt lời, sau khi hút điếu thuốc này liền cho điếu Nhuyễn Trung Hoa bảy sao lúc nãy đang hút dở vào gạt tàn.
Điền Mập nhìn cảnh này, sắc mặt vô cùng khó coi.
Không ngờ tên này lại đánh bất ngờ như vậy, tặng quà thôi mà cũng lợi hại vậy sao?
Mẹ Chu có hơi kinh ngạc, không ngờ cậu trai trẻ này lại lắm tiền đến vậy? Tặng một vài món quà thôi mà cũng xa xỉ đến thế.
Hơn nữa vừa quý giá vừa khiêm tốn.
Trông có vẻ là món quà bình thường nhưng trên thực tế mỗi món đều có nguồn gốc rất sâu xa.
Mẹ Chu cười ha ha nói.
"Tôn Đại Nã, quên không giới thiệu, đây là con rể tôi, Tần Lâm, chỗ quà này đều là con rể tôi mua tặng đấy".
Mẹ Chu gặp gió đẩy thuyền, vừa nhìn thấy thân phận của Tần Lâm không tầm thường, lập tức đổi miệng, bắt đầu gọi anh là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647544/chuong-802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.