Tần Lâm xuống xe, đưa theo Trương Minh đến cửa hàng 4s.
Nếu như là lúc trước, khi đi vào cửa hàng 4s nhất định sẽ không được người ta chào đón, nhưng bây giờ thì khác, Tần Lâm vừa mua xe ở cửa hàng được mấy ngày, nhân viên trong cửa hàng đều nhận ra Tần Lâm.
Đặc biệt là Tiểu Mai, lần trước ở cổng vì cô ta khinh thường Tần Lâm nên đã bỏ lỡ vụ làm ăn lớn, bị Điềm Điềm cướp được.
Khoản tiền hoa hồng tận năm trăm nghìn, Tiểu Mai vừa nghĩ đến liền ngưỡng mộ.
Khi Tần Lâm đi vào, Tiểu Mai vừa nhìn thấy anh, mắt lập tức sáng lên, tràn trề nhiệt tình mà tiến lên.
"Anh Tần, anh lại đến rồi, lần này anh muốn bảo dưỡng hay tu sửa xe?"
Mặc dù cô ta cho rằng Tần Lâm chẳng mua xe đâu, nhưng kết giao với kiểu người như Tần Lâm thì nhất định có lợi, nhỡ may nhìn trúng cô ta thì sao?
Tiểu Mai này mặc dù nhan sắc tầm thường nhưng nghĩ thì viển vông lắm.
Tần Lâm nhìn cô ta, lười để ý, hỏi.
"Điềm Điềm đâu?"
Tiểu Mai bĩu môi, liếc mắt, khó chịu mà hét một câu vào bộ đàm.
"Điểm Điềm, có khách tìm cô này!"
Điềm Điềm đi ra từ bên trong, nhìn thấy Tần Lâm liền tươi cười.
Dù sao lúc trước khoản tiền hoa hồng năm trăm nghìn cũng nhờ vào vị khách hàng lớn Tần Lâm này thì mới kiếm được, vốn cho rằng sau này sẽ không gặp lại nữa, không ngờ anh quay lại sớm đến vậy.
"Chào anh Tần! Anh lái xe đã quen chưa ạ?"
Nhìn thấy dáng vẻ nhiệt tình của Điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647489/chuong-747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.