Trần Bộ Sinh nói ra câu này, mọi người đều khinh khỉnh nhìn Tần Lâm.
Như anh là khách không mời mà đến vậy.
Vẻ mặt của Tần Lâm rất điềm tĩnh, chẳng hề phản ứng, chẳng thèm quan tâm với thái độ lạnh lùng của mấy người này.
"Trần Diên đâu?"
Trần Bộ Sinh nói: "Trần Diên á? Cậu còn dám nhắc đến Trần Diên sao? Tôi nói cho cậu biết, sáng sớm hôm nay, khi đến tập đoàn Hiên Viên, có phải cậu đi cùng Trần Diên không?"
"Có phải cậu đắc tội Sở thiếu gia không? Tôi nói cho cậu biết, nếu như không phải cậu đắc tội Sở thiếu gia, thì nhà họ Trần chúng tôi đã không phải ngồi ở đây vắt óc nghĩ cách!"
"Cậu còn dám đến đây tìm Trần Diên, cậu đúng là không sợ phiền phức mà!"
Tần Lâm nhíu mày: "Phiền phức? Tôi nghĩ mấy người nhầm rồi, hạng mục đã cho mấy người rồi mà mấy người không cần, mấy người hèn đến vậy sao?"
"Cậu hỗn!"
Trần Bộ Sinh bị Tần Lâm nói trúng tim đen, lập tức thẹn quá hóa giận.
"Tần Lâm, cậu xấc xược quá rồi, cậu đang ở nhà họ Trần chúng tôi mà còn dám nói ra câu này, bây giờ tôi nói cho cậu biết, cậu với Trần Diên kết thúc rồi, sau này nhà họ Trần chúng tôi không liên quan gì đến cậu! Bây giờ cậu cút ra ngoài cho tôi!"
Trần Bộ Sinh đang tìm lý do để chia cắt hai người bọn họ, kết quả Tần Lâm này lại tự mình đâm đầu đến, nếu anh ngoan ngoãn nghe lời, Trần Bộ Sinh cũng không có lý do gì để nói.
Bây giờ thì hay rồi, không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647465/chuong-723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.