Nghe thấy Tần Lâm nói, chân anh Đại Dương mềm nhũn ra.
Tần Lâm thực sự là đại ca, ăn nói ngang ngược như thế với cả ông chủ Đồng!
Ông chủ Đồng là ông trùm ở tỉnh lân cận, thân phận và địa vị ngang hàng với Lôi Hồng.
Thử hỏi xem ở tỉnh lỵ có ai dám ăn nói như thế với chị Hồng không?
Anh Đại Dương sợ hãi, hai chân run lẩy bẩy nhìn Tần Lâm.
Ông ta gắng gượng nói.
“Cậu Tần……”
Anh Đại Dương muốn xin lỗi nhưng lại không nói lên lời, trước đây thấy Tần Lâm bình thản, thờ ơ như thế, ông ta đã cảm thấy anh không phải là người tầm thường.
Nhưng bây giờ trông dáng vẻ của Tần Lâm, anh Đại Dương chỉ cảm thấy sâu xa khó đoán.
Có thể khiến ông chủ Đồng có thái độ tôn kính như thế, cậu Tần này tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường.
Nhìn thấy biểu cảm của anh Đại Dương trở nên kỳ quái, Lý Kim Thành sững sờ nói.
“Chú sao thế, ra tay đi!”
Anh Đại Dương vốn dĩ đang tức giận, thấy Lý Kim Thành vẫn còn tinh tướng, ông ta lập tức tát một phát!
Bốp!
“Con mẹ mày muốn chết à, ra tay làm gì chứ, đánh mày sao!”
Lý Kim Thành bị tát đến mức hoa đầu chóng mặt, suýt nữa thì ngất đi, bàn tay của anh Đại Dương cứng như sắt đá, tát vào mặt Lý Kim Thành, một bên mặt của anh ta lập tức sưng lên.
Lý Kim Thành ngớ người ra.
“Chú làm gì vậy, bố tôi là Lý Bác, chú không nể mặt tôi thì cũng phải nể mặt bố tôi chứ!”
Anh Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647445/chuong-703.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.