Phó Tiểu Tuyết vừa nghe lập tức cảm thấy thoải mái, mặt nở nụ cười khinh khỉnh, môi cong lên, hai mắt đầy vẻ châm biếm.
"Tần Lâm, cậu nói xem đều là bạn bè với nhau, giả giàu làm gì".
Tần Lâm bất đắc dĩ mỉm cười, cũng không giải thích, hiểu lầm thì hiểu lầm thôi.
Chủ nhân của chiếc xe này đương nhiên không phải Tần Lâm, giấy đăng ký xe chắc là của trợ lý của Liễu Thanh Thanh.
Còn về chuyện sang tên chiếc xe thì cũng không cần thiết, chỉ là một chiếc xe mà thôi, cho dù là với Liễu Thanh Thanh hay là Tần Lâm thì nó đều chỉ như đĩa đồ ăn, chẳng đáng để nhắc đến, vậy nên chẳng ai thèm quan tâm.
Chỉ có mấy bạn học hám hư vinh này mới coi trọng chuyện này thôi.
"Ha ha, xe thuê thì thường là xe lậu lắm, tôi nghĩ cậu nên đổi cửa hàng khác để thuê xe đi, tôi biết biển số này, đây là biển số của bà chủ công ty tôi, nếu như bị cảnh sát nhìn thấy, cùng lắm là bị nộp phạt thôi, nhưng mà nếu như để bạn bè của bà chủ nhìn thấy thì cậu chết chắc đó!"
Nói xong cậu này, Phó Tiểu Tuyết không tiếp tục đề tài này nữa.
Mặc dù nhục mạ Tần Lâm thế này khá vui nhưng cũng không cần nắm mãi không buông.
Phó Tiểu Tuyết bây giờ dường như có thể đè bẹp Tần Lâm trên mọi phương diện.
Dù là thực lực tài chính, quan hệ hay là cách nhìn về thế giới, trải nghiệm thì cô ta đều nhiều hơn Tần Lâm.
Sự đè bẹp trên mọi phương diện này khiến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647426/chuong-684.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.