"Giỏi thật, đại gia tộc đúng là lợi hại".
Giọng điệu của Điền Gia Ấn đầy ý châm chọc, nói xong liền kéo Điền phu nhân rời đi, thậm chí còn cầm luôn quà cáp đi.
Bọn họ đến đây chúc thọ Phúc lão gia, chẳng qua vì khách khí mà thôi, kết quả không ngờ nhà họ Phúc lại không biết điều đến vậy.
Hải Dao Dao lại càng lạnh lùng: "Nhà họ Phúc tự mình làm bậy, mấy người vốn chỉ cần có chút quan hệ với anh Tần là gia tộc của mấy người có thể vươn lên trở thành gia tộc đứng đầu tỉnh lỵ".
"Hôm nay, mấy người đắc tội anh Tần, đắc tội Điền Gia Ấn, sau này nhà họ Hải chúng tôi sẽ không qua lại với mấy người nữa".
"Chủ tịch Phúc tự thu xếp ổn thỏa đi".
Nói xong, Hải Dao Dao cũng xách quà rời đi.
Những khách khác thấy vậy cũng lần lượt chào tạm biệt.
"Chủ tịch Phúc, nhà chúng tôi có việc, tôi xin phép đi trước".
"Chủ tịch Phúc, công ty của chúng tôi xảy ra chuyện rồi, tôi phải về trước xem thế nào".
"Chủ tịch Phúc, vợ tôi sinh con, tôi xin phép về trước".
"Chủ tịch Phúc, tôi xin phép đi trước!"
"..."
Một người đi thì sẽ có người thứ hai, khi người thứ hai rời đi thì ung dung hơn người trước nhiều.
Lúc mới đầu mọi người còn ngại, về sau lúc rời đi còn xách luôn quà về, đúng là không nể nang gì.
Phúc Hiểu Phong nhìn thấy cảnh này, sắc mặt vô cùng khó coi.
Nhà họ Phúc... thực sự bỏ qua cơ hội để vươn lên sao?
...
Sau khi rời khỏi nhà họ Phúc, Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647422/chuong-680.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.