Chị Đường nói xong, sắc mặt anh Bạch đột nhiên thay đổi.
“Nè bà già, nói bậy bạ gì đó, con trai ư? Đừng nói là con trai bà, cho dù bố bà có đến đây cũng phải xin lỗi Tần đại sư!”
Đột nhiên chị Đường nhìn chằm chằm: “Thằng nhóc! Cậu dám nói tôi là bà già sao, muốn chết hả!”
Chị Đường giống hệt như một chị đại chưa từng trải, căn bản cũng không thèm quan tâm đám người của anh Bạch là ai, người cháu trai này không thể giúp bà ta xả giận, vậy thì để bà ta đi kiếm con trai đến!
Tần Lâm cười khẩy: “Được, đừng nói tôi không cho bà cơ hội, gọi điện thoại đi, gọi tất cả mọi người bà có thể gọi đến đây”.
Chị Đường hừ lạnh một tiếng: “Vậy cậu đừng có mà hối hận!”
Nói xong, chị Đường lấy điện thoại ra gọi cho con trai.
“A lô! Đại Cường! Mẹ bị người ta đánh ở trước cổng đại học y khoa rồi! Con mau đến đây!”
Cúp điện thoại chưa được bao lâu, bỗng có một chiếc taxi chạy tới, có hai thanh niên bước xuống xe, hình như vừa mới uống rượu, mặt mày đỏ ửng.
Bọn họ bước tới chỗ chị Đường, sau đó cau mày.
“Mẹ, ai đánh mẹ?”
Con trai đến rồi, chị Đường có chỗ dựa rồi.
Con trai của bà ta lăn lộn ở tỉnh lỵ, dù sao tỉnh lỵ cũng là một thành phố lớn, hơn hẳn Đông Hải một bậc, cháu trai A Lư của bà ta không có bản lĩnh này, nhưng chưa chắc Đại Cường cũng như thế.
Chị Đường chỉ vào Tần Lâm rồi nói.
“Chính là cậu ta! Con trai, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647401/chuong-659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.