Vẻ mặt của Hoàng Yến vô cùng khó coi: "Xin lỗi, tôi...tôi không biết đấy là bố cậu!"
Đúng là điên mà, ông Charles đến nhà họ, tại sao lại đi xe điện giao đồ ăn?
Tại sao không giống với Charles đệ nhị, cùng ngồi ô tô đến?
Hơn nữa ông Charles sao không lộ thân phận của mình, vừa đi vào liền tìm Tần Lâm, đây là trò gì thế!
Hoàng Yến vô cùng ngượng ngùng: "Là do cậu ta, đều do cậu ta tôi mới nhầm lẫn, tôi đâu muốn đuổi ông Charles đi đâu, tôi muốn đuổi cậu ta đi!"
"Tên họ Tần kia! Còn không mau cút đi!"
Lời Hoàng Yến vừa dứt, ông Charles cười khẩy.
"Con đàn bà ngu ngốc, dám thất lễ với người có quyền thực sự, mà dám làm trò đầu cơ trục lợi này".
Nói xong, ông Charles nhìn mọi người trong gia tộc Charles rồi nói.
"Vị này là cậu Tần ở Hoa Hạ mà tôi thường nhắc với mọi người, mọi người mau hành lễ".
Người của gia tộc Charles đứng dậy, hướng về phía Tần Lâm, quỳ một chân trên mặt đất, tay trái để lên vai phải.
"Bái kiến cậu Tần!"
Tần Lâm gật đầu: "Không cần khách khí".
Gia tộc Charles nổi tiếng là những người rất trọng lễ nghi, Tần Lâm cũng không ngăn người nhà bọn họ, nếu như không để bọn họ quỳ, e rằng bọn họ sẽ cảm thấy khó chịu.
Đám Hoàng Yến sững người.
Bái kiến cậu Tần?
Sao bọn họ lại hành lễ như vậy với Tần Lâm.
Hoàng Yến cảm giác nhân sinh quan của mình bị đạp đổ, chuyện này không ổn!
Tần Lâm chẳng qua chỉ là bác sĩ mà thôi, sao có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647354/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.