“Cho dù chúng ta có tìm được gia tộc đó, đến xin lỗi một cách tùy tiện như vậy liệu có lỗ mãng quá không?”
“Lỡ như người ta còn chưa phát hiện ra rơi đồ, hoặc là không để tâm việc làm mất thì sao?”
“Không đâu, cho dù là nhà họ Liễu chúng ta cũng khá coi trọng mấy tỷ này, Hoa Hạ có gia tộc khủng như vậy sao, thứ đồ đáng giá mấy tỷ mà dễ dàng quên như vậy?”
“Núi cao còn có núi cao hơn mà, nhà chúng ta cũng thường để đám xe BMW mốc meo dưới hầm để xe còn gì, người bình thường cũng không thể hiểu nổi, không chừng chúng ta cũng không tưởng tượng được suy nghĩa của gia tộc siêu giàu quyền quý thực sự đó”.
“......”.
Mọi người thảo luận xôn xao, cuối cùng vẫn chưa quyết định được, nên xử lý chiếc Quân Lệnh Bài này và Tần Lâm như thế nào.
Nhưng có thể khẳng định, Quân Bài Lệnh này không phải của Tần Lâm, cũng không thuộc về nhà họ Liễu, cho dù người ta không đến tìm, thì bọn họ cũng không thể sử dụng lung tung.
Khi mọi người đang bàn bạc, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên, bố của Liễu Thanh Thanh là Liễu Long nhìn dẫy số hiển thị trên màn hình, sững sờ chốc lát.
“Sao vậy ông Liễu?”
“Là số điện thoại từ nước ngoài, nước Mễ”.
“Há? Nước Mễ? Mau nhận đi!”
Nhà họ Liễu có chút quan hệ với nước Mễ, đặc biệt là một số nhân vật tai to mặt lớn.
“Alo, tôi là Liễu Long, cái gì! Cậu là thiếu gia Charles? Thật sao, cậu Charles, mai cậu đến nhà chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647350/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.