Tần Lâm cười nói.
“Không sao”.
Cho dù không có kim bạc thì Tần Lâm vẫn còn cách khác.
Cách thức của Tần Lâm vượt trội hơn hẳn so với mấy cái trò gian lận cũ rích kia.
Lại thua thêm ba trăm triệu nữa, giám đốc cũng cảm thấy lo lắng rồi, đây là cơ hội cuối cùng, đã vượt quá một tỷ rồi, nếu thua thêm một ván nữa, e rằng phải báo ngay cho ông chủ thôi.
Chú Xương hít sâu một hơi, nhưng lần này lại không cảm thấy quá áp lực.
Vì là xúc xắc điện tử nên ông ta cũng không cần dùng thủ đoạn gì quá đặc biệt, chỉ cần biết che mắt một chút, đừng để mọi người nhìn thấy là được.
Chú Xương cầm chiếc cốc lên và bắt đầu lắc, âm thanh của xúc xắc có hơi khác so với lúc trước, nhưng may là chú Xương đã sớm có chuẩn bị, mấy lần trước ông ta đã lắc nhiều cách khác nhau, vậy nên âm thanh đương nhiên cũng không tương đồng, dẫn đến lần này mọi người sẽ không thể nhận ra được có gì đó khác lạ.
Vài giây sau, chú Xương đặt chiếc cốc xuống, lần này vô cùng tự tin, trên mặt lộ ra nụ cười, sau đó nói với Tần Lâm.
“Xin mời đặt!”
Lần này Tần Lâm lại không hề quan tâm việc đặt vào ô nào, bởi vì xúc xắc điện tử có thể điều khiển từ xa ra bất kỳ con số nào, cho dù ông ta không chạm vào cốc cũng có thể thay đổi các mặt số trên xúc xắc.
Tần Lâm vẫn y như lúc đầu, lại đặt mười triệu vào ô con báo.
Những con bạc sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647342/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.