“Chẳng phải đã có nhiều người nói rồi sao, có người thì sinh sống, còn có người chỉ đang sinh tồn”.
“Chẳng phải lúc trước em là thiên kim tiểu thư sao, bây giờ có sa sút, cũng không nên túng thiếu như vậy chứ”.
Cao Phương vừa mở miệng liền so sánh Đường Mẫn với quá khứ, lúc trước Đường Mẫn vô cùng cao sang, là nhị tiểu thư của nhà họ Đường, có tiền có quyền, sống một cuộc sống hết sức giàu có.
Nhưng bây giờ chỉ có thể trở thành một người bình thường mà thôi, ngay cả nhà họ Đường cũng không chấp nhận bà ấy nữa, cả gia đình ba người lại sống trong một căn nhà nhỏ như vậy, cuộc sống thực sự rất bình thường.
Đường Mẫn trợn mắt, tức giận nói.
“Đúng vậy, đương nhiên không thể so sánh được với chị Ba, tụi em chỉ cần sống một cuộc sống như người bình thường là được rồi, xin giới thiệu một chút, đây là cháu ngoại của em, tên Tần Lâm”.
Tần Lâm lịch sự gọi một tiếng ‘dì Ba’, đây chính là kiềm chế, là sự có giáo dục.
Cao Phương sững ra một lúc: “Đây chẳng phải là thiếu gia nhà họ Tần sao? Các người còn liên lạc à, em Hai cũng lợi hại thật đấy, nếu như không vì gia đình bọn họ... à thôi bỏ đi”.
Người như Cao Phương cũng không thể nào hiểu được tình cảm người thân dành cho nhau, trong mắt bà ta chỉ thấy người có thể lợi dụng mới chính là người thân.
Nếu như Tần Lâm làm liên lụy đến Cao Phương, khiến bà ta bị đuổi khỏi nhà họ Đường, thì bà ta sẽ không thèm liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647332/chuong-590.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.