Nói xong, anh Xà lôi Tần Hạo xuống xe, để anh ta quỳ xuống trước mộ Cao Thâm.
Nhìn thấy ngôi mộ này, sắc mặt Tần Hạo xám như tro tàn, biết mình hôm nay đã vấp phải đá thật rồi.
Chủ yếu là vì anh Xà hoàn toàn không cho anh ta cơ hội nói chuyện, cho dù chỉ cho anh ta nói một câu thôi, anh ta cũng sẽ nói cho anh Xà biết bọn hắn bắt nhầm người rồi.
Keng!
Anh Xà đã rút một con dao găm ra.
Tần Hạo đã ngây ngốc hoàn toàn, không được đâu, nếu tiếp tục như vậy, e là sẽ cắt cổ mất.
Tần Hạo thông minh đột xuất, quỳ xuống đất dập đầu liên tiếp trước mộ, bịch bịch bịch, trán anh ta liền nhanh chóng chảy máu.
Đám người anh Xà sửng sốt, sau đó nở nụ cười khinh bỉ.
“Tên Tần đại sư này là một kẻ tham sống sợ chết à”.
Không ngờ tên Tần đại sư này lại dập đầu trước mộ anh Thâm, màn thể hiện này khiến anh Xà rất hài lòng.
“Nếu đã vậy, tao sẽ cho mày chết sung sướng một chút, nào chăng chối nốt mấy câu cuối đời đi”.
Anh Xà bước đến lấy tất trong mồm Tần Hạo ra.
“Nói đi, có di ngôn gì”.
Nói được rồi, Tần Hạo vô cùng kích động hét lớn.
“Đại ca! Các anh bắt nhầm người rồi, tôi không phải là Tần đại sư, tôi là kẻ giả danh thôi!”
Đám người anh Xà nghe vậy thì sững sờ.
Giả danh Tần đại sư?
Mấy người nhíu mày, sắc mặt trở nên trầm trọng, anh Xà kề dao lên cổ Tần Hạo, lạnh lùng nói.
“Mày chơi tao đấy à? Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647310/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.