Khoảng mười mấy phút sau, Tần đại sư diễn thuyết xong, tất cả mọi người đều vỗ tay, cửa lại được mở ra, một nhân viên công tác đi vào.
Nhân lúc cửa mở ra, Lâm Nguyệt Dao vội vàng xông ra nói với cảnh sát vũ trang.
"Đồng chí, đồng chí, tôi có vé, tôi là vé hàng đầu, anh cho tôi vào được không!"
Cảnh sát vũ trang vốn định từ chối, nhưng đột nhiên nghe thấy vé hàng đầu?
"Vé của cô là màu đỏ hay màu trắng?"
Lâm Nguyệt Dao vội vàng lấy vé vào cổng ra đưa cho anh ta: "Vé của tôi màu đỏ, vé của chúng tôi đều màu đỏ, có điều vé bọn họ bị người ta xé rách rồi".
Vừa nhìn quả nhiên là màu đỏ, cảnh sát vũ trang lập tức khách khí hơn nhiều.
"Thưa cô, nếu như vé của cô màu đỏ thì mời cô về vị trí ngồi, nhất định phải cẩn thận".
Mọi người đều vui mừng, không ngờ vé vào cửa màu đỏ lại có tác dụng đến vậy, sớm biết nó lợi hại đến thế thì mình đã không vứt đi.
Sau khi mọi người đi ra, liền vội vàng xông lên hàng đầu, ngồi xuống vị trí trên cùng, mọi người đều vô cùng xúc động, vị trí này thật đã quá.
Xung quanh đều là các chuyên gia và lãnh đạo của các bệnh viện, kém nhất cũng phải là viện trưởng, vị trí này tuyệt quá, viện trưởng còn phải ngồi ở đằng sau.
Tiếc là khi bọn họ ngồi xuống, Tần đại sư đã đi xuống sân khấu rồi.
Lúc nãy diễn thuyết được một lúc, bọn họ đều ở sau hậu trường nghĩ cách làm thế nào để ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647306/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.