Ba người này đúng như giáo viên miêu tả, ăn mặc rách rưới, hơn nữa ống quần toàn đất cát, nhìn giống như vừa làm xong việc đồng áng vậy.
Ba người họ cũng chẳng kiêng dè, cứ nhìn chằm chằm vào Tần Nha Nha và Tần Lâm đứng ở cổng trường.
Tần Lâm kéo tay Tần Nha Nha, hỏi rõ ràng rốt cuộc họ là ai.
Tần Nha Nha cau mày, nắm chặt tay Tần Lâm.
“Nha Nha, em quen bọn họ sao?”
Tần Nha Nha gật đầu, nhưng sau đó mặc cho Tần Lâm hỏi gì cô bé cũng không trả lời
Tần Lâm đi đến trước mặt ba người họ rồi hỏi.
“Các người là ai?”
Người phụ nữ nở nụ cười khó coi rồi nói.
“Chúng tôi là người thân của Nha Nha, cậu chính là người anh có tiền của con bé sao?”
Tần Lâm sững sờ, không ngờ rằng Nha Nha còn có người thân.
Mẹ của Nha Nha qua đời từ sớm, không liên lạc được với nhà ngoại, còn nhà họ Tần bị sát hại thế nên Nha Nha mới trở thành đứa trẻ mồ côi.
Ba người họ thực sự là người thân của Nha Nha sao?
“Các người là gì của cô bé?”
Người phụ nữ nói: “Xét theo vai vế, tôi là bà trẻ của con bé, tôi họ Tống, tên là Tống Tiểu Phương, đây là Phạm Dương con trai tôi, Phạm Thiên Lâm chồng tôi”.
Tần Lâm gật đầu, tạm thời không nghi ngờ mối quan hệ này, người phụ nữ này đã nhận ra Tần Nha Nha, chắc không phải nhận vơ nói bừa.
Hơn nữa Tần Nha Nha cũng quen biết bọn họ.
“Nếu đã là người thân, có chuyện gì các người cứ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647278/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.