Vương Nhị ở đầu bên kia điện thoại giật thót mình, chủ tịch Tần rất ít khi gọi điện cho cô, một khi liên lạc, hầu hết đều là chuyên không hay.
“Chủ tịch Tần, có chuyện gì vậy ạ?”
“Công ty chúng ta có một tổng đại lý khu vực tên là Vương Đại Đông phải không?”
“Vâng, đại lý ở tỉnh lỵ ạ”.
“Ai đề bạt vậy?”
“Là phó chủ tịch Vương Chí”.
Tần Lâm nói: “Được, đuổi việc cả hai người đó đi”.
“Vâng”.
Vương Nhị không do dự chấp hành mệnh lệnh của Tần Lâm.
Sau khi ngắt máy, đám người Trần Nham Thạch cười phá lên.
“Họ Tần kia, cậu ở nhà họ Trần chúng tôi giả vờ giả vịt buồn cười quá đi mất? Cậu phải thuê cả xe, mà còn tỏ vẻ khiến Đại Đông mất việc chỉ với một cuộc điện thoại? Cậu tưởng cậu là ai?”
Vương Đại đông cũng cười mỉa mai: “Không thể không nói, anh ta giả bộ cũng có bài vở phết, chắc là từng nhìn thấy tên của phó chủ tịch chúng tôi trên tờ báo nào đó, vì vậy mới cố tình diễn, anh đúng thật là...”.
Vương Đại Đông còn chưa dứt lời, tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Nhìn thấy điện thoại reo, Vương Đại Đông nhíu mày, sao lại gọi lúc này vậy?
Vương Đại Đông vội vàng nhận điện thoại nói.
“Chú hai, có chuyện gì vậy ạ?”
Vương Chí ở đầu dây bên kia tức giận đùng đùng.
“Vương Đại Đông! Con mẹ nó, rốt cuộc cậu đã làm gì vậy, cậu hại chết ông đây rồi!”
Vương Đại Đông đơ người, không ngờ chú Hai lại tức giận như vậy!
“Chú Hai, có chuyện gì vậy ạ?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647250/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.