Ông chủ Phương khó hiểu: “Vậy hả? Thế để tôi xem xem”.
Tạ Hoa Cường cười nhìn Tần Lâm: “Cậu Tần, cậu đưa đồng hồ cho ông chủ Phương xem đi, nói không chừng là hàng thật thì sao?”
Vương Vân cười nói: “Tạ thiếu gia, tôi thấy không cần đâu ha ha......”
Tạ Hoa Cường nói: “Sao lại không cần chứ, cứ xem đi, nhỡ đâu vỉa hè cũng có hàng thật thì sao?”
Nói xong, Tần Lâm tháo đồng hồ đưa cho ông chủ Phương.
Ông chủ Phương cầm đồng hồ, lập tức mắt sáng lên.
Nặng thật đấy.
Đồng hồ nặng chứng tỏ nguyên liệu tinh xảo, hàm lượng vàng cao, càng nặng càng đắt.
Ông chủ Phương nhìn mặt đồng hồ rồi cau mày lại.
Tạ Hoa Cường cười nói: “Sao thế ông chủ Phương, có phải được mở mang tầm mắt, chưa từng thấy Rolex Submariner Blue đúng không ha ha ha......”
Tạ Hoa Cường tự cho là hài hước, buông lời chế giễu Tần Lâm, tuy nhiên sắc mặt ông chủ Phương lại trở nên nghiêm trọng.
Ông ta lấy một cái kích lúp ở trong túi ra để quan sát kỹ lưỡng.
Tạ Hoa Cường nói: “Ông chủ Phương, không cần đâu, với trình độ của ông, nhìn phát là biết ngay thật giả đúng không?”
Ông chủ Phương không trả lời mà quan sát tỷ mỉ, quả nhiên trên mặt chiếc đồng hồ này có một chỗ bị mài mòn, bên trên có một dòng số.
1763!
Mắt ông chủ Phương sáng rực, tươi cười hớn hở.
“Đây quả thực là Rolex Submariner Blue!”
Tạ Hoa Cường cau mày: “Ông chủ Phương, ông nói gì vậy chứ? Cái gì mà Rolex Submariner Blue chứ?”
Ông chủ Phương nói: “Tạ thiếu gia, thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647217/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.