Tô Văn Kỳ cười khúc khích: “Anh không đau lòng sao, tôi đã phong sát người tình cũ của anh đấy?”
Tần Lâm cạn lời: “Người tình cũ gì chứ? Nếu như tính thì cô mới là người tình cũ đó”.
“Cái gì! Anh nói tôi già à?”
*老: “cũ” với “già” đồng âm trong tiếng Trung
“...”
Hai người trò chuyện một lúc, sau đó Tô Văn Kỳ nói.
“Mấy ngày nữa có thể tôi sẽ được nghỉ ngơi vài ngày, mượn anh mấy ngày đi chơi được không?”
Tần Lâm sững ra một lúc: “Chuyện này... mấy hôm nữa tôi có họp mặt họ hàng”.
“Hể? Họp mặt họ hàng? Có muốn dắt tôi đi để giữ thể diện không?”
Tần Lâm mỉm cười: “Nếu cô đồng ý thì cứ đến”.
“Được, thỏa thuận vậy nhé!”
Hai người vừa nói xong, quả nhiên dì Hai gọi tới.
“Tiểu Lâm à, ngày mai họ hàng bên ngoại đến, có cậu Ba và mợ Ba, chẳng phải cháu có bạn gái sao, cháu dắt theo luôn nhé!”
“Ơ, được ạ”.
Nếu Tô Văn Kỳ đã muốn góp vui thì Tần Lâm cũng tiện thể mượn luôn cô ấy cũng được, lúc trước anh cũng từng đóng giả làm bạn trai của người khác, cuối cùng bây giờ lại đến lượt mình mượn người khác đóng giả bạn gái.
Sau khi cúp máy, Tần Lâm thông báo cho Tô Văn Kỳ, sau đó trực tiếp đến nhà dì Hai thu xếp.
Sau khi đến nhà dì Hai, Lâm Nguyệt Dao vội vàng hỏi.
“Anh, sau lần trước ở đại hội Đông y, anh đã liên lạc được với Tần đại sư chưa?”
Tần Lâm mỉm cười, Lâm Nguyệt Dao này đúng là luôn để chuyện của Tần đại sư canh cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647199/chuong-457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.