Sắc mặt Diệp Vãn Nhi lập tức thay đổi, hai người này nói được làm được, nếu như thật sự có ồn ào thì cô cũng không muốn làm ảnh hưởng đến anh Tiểu Lâm.
Ngay khi Diệp Vãn Nhi đang định tìm cách giải quyết thì Tần Lâm tiến tới.
“Sao thế?”
Diệp Vãn Nhi chưa kịp lên tiếng thì Trì Mỹ đã chen vào: “Chúng tôi muốn đổi chỗ với hai người, hai người ngồi đây là hoàn toàn lãng phí, nếu không đổi thì chúng tôi sẽ kêu người, nói rằng hai người trộm vé, để cho bảo vệ tống cổ hai người ra ngoài!”
Tần Lâm cau mày.
Lúc trước hai người này cứ gây phiền phức mãi không thôi, Tần Lâm cũng chẳng thèm để ý tới, không ngờ bây giờ còn làm đến mức này, muốn đổi vị trí à?
Tần Lâm nháy mắt với một nhân viên bảo vệ ở phía sau, người đó lập tức tiến đến.
“Cậu Tần, có chuyện gì vậy?”
Một câu nói ‘cậu Tần’ đã làm cho cả hai người Trì Mỹ và Liễu Ngọc sững sốt.
Chuyện gì thế? Tại sao bảo vệ lại tôn trọng tên này như vậy?
Tần Lâm chỉ vào hai người Trì Mỹ và Liễu Ngọc, nói.
“Hai người này có thể sẽ gây rắc rối ở đây, đuổi ra ngoài đi”.
Nhân viên bảo vệ gật đầu, lập tức nói.
“Vâng!”
“Thưa hai cô, xin mời hai người rời khỏi đây cho”.
Trì Mỹ và Liễu Ngọc sững ra một lúc, sau đó cau mày: “Dựa vào cái gì chứ! Chúng tôi có vé đấy! Không tin thì các người cứ kiểm tra đi, hơn nữa danh tính cũng đúng, chúng tôi được mời đó!”
Nhân viên bảo vệ nói: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647179/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.