Tần Lâm đâm liên tiếp ba lần vào huyệt đạo quan trọng.
Anh nâng tay trái của bệnh nhân lên rồi đâm một vài cây kim bạc vào nách.
Bệnh nhân đột nhiên nhíu mày, như thể cảm giác đau đớn đã biến mất.
“Ai dô, không đau nữa rồi, bác sĩ mát tay quá!”
Tần Lâm cười nhạt rồi rút kim ra.
Đổi kim, sau đó lại tiếp tục đâm xuống.
Việc đấy lặp lại ba lần mới hoàn tất châm cứu.
“Châm cứu xong rồi, để tôi kê cho dì một đơn thuốc, bệnh của dì là bệnh mãn tính nên phải điều trị từ từ”.
“Lần lượt dùng canh rễ sắn, canh sài hồ, canh bạch hổ và canh hầm, trong vòng ba tháng sẽ hồi phục lại bình thường”.
Bà dì cảm ơn một lần nữa, sau đó hài lòng đi ra ngoài.
Đạo diễn Cao lộ rõ vẻ ngưỡng mộ, sau đó nhìn về phía ba người Nghiêm thần y, hỏi.
“Ba vị chuyên gia thấy thế nào?”
Nghiêm thần y gật đầu: “Châm cứu cách y, đúng thật có tay nghề, nền tảng vững vàng, không nóng vội, đúng là có phong thái đại sư”.
Hai người kia cũng gật đầu: “Không sai, tuổi trẻ mà lại có kỹ năng như vậy, tương lai tiền đồ sẽ vô cùng xán lạn”.
Sau khi bệnh nhân thứ hai rời khỏi, những chuyên gia này đã thay đổi cách nhìn nhận về Tần Lâm khá nhiều, ít nhất nếu bệnh nhân này rơi vào tay của bọn họ, sợ rằng họ cũng sẽ không dễ dàng chữa trị được như vậy.
Đạo diễn Cao cười nói: “Chúng ta còn muốn xem người thứ ba không?”
“Xem! Đương nhiên phải xem!”
Thực ra sau khi hai bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647175/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.