Bốp.
Cuốn sổ trên tay của một người đạo diễn rơi xuống đất, tất cả mọi người lập tức không nói nên lời.
“Tổng thanh tra Triệu, chị đang đùa đấy à! Hai năm hai sáu tuổi thì vừa mới tốt nghiệp mà? Các trường đại học Y có trình độ cao đều đào tạo năm năm cả, tốt nghiệp đại học xong đều đã hai ba hai tư tuổi rồi, tầm tuổi đấy liệu có kinh nghiệp khám chữa không? Điều này có vẻ đùa hơi quá trớn rồi đó tổng thanh tra Triệu?”
“Hai lăm hai sáu tuổi thì liệu có chữa được bệnh của chị không? Không phải lừa đảo đấy chứ?”
“Đúng vậy, có một số bác sĩ là lừa đảo, hoặc là những người trẻ tuổi kiêu ngạo to gan, giả vờ giả vịt, tổng thanh tra Triệu, chị phải cẩn thận đó”.
“Tôi nghĩ vẫn cứ nên chọn những người bậc thầy Đông y đi, hay là chọn Khổng Phàm Lâm cũng được đó”.
Nghe thấy mọi người nghi ngờ, tổng thanh tra Triệu nói.
“Có điều mọi người chưa biết, Khổng Phàm Lâm là ông chủ hai của y quán đó”.
Mọi người lập tức sững sờ.
Ông chủ hai?
Khổng Phàm Lâm là bậc thầy Đông y, đừng nói ở y quán, cho dù ở bệnh viện thì ông ta chắc chắn cũng là bác sĩ chuyên gia cao cấp.
Những cao thủ như này thường làm tư, làm bác sĩ tư nhân cho một vài gia tộc lớn, hoặc là nhận mở lớp nhận đồ đệ.
Làm gì có ai đồng ý làm trợ thủ, làm ông chủ hai cho người ta chứ?
“Tổng thanh tra Triệu, chị không đùa đấy chứ, chị có chắc đó là Khổng Phàm Lâm không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647172/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.