*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngụy Kiến Quân quỳ xuống như vậy khiến vẻ mặt của mọi người bỗng trở nên phức tạp.
Màn kịch này kịch tính quá đi.
Lúc trước anh ta khinh thường Tần Lâm, vừa nói người ta chưa được ăn món Pháp bao giờ, vừa nói người ta là phế vật, còn nói đồng hồ của Vương Đông Tuyết là đồ fake.
Kết quả thì người ta lại là ông chủ của cửa hàng trang sức Phùng Thị! Một phó giám đốc nhỏ nhoi mà đòi ra vẻ huệnh hoang với ông chủ? Giờ thì hay rồi, công việc cũng mất luôn.
Sắc mặt của Đường Nhu cũng vô cùng khó coi, buổi họp lớp hôm nay cô ta vốn định ganh đua với Vương Đông Tuyết.
Kết quả, cô ta bị Vương Đông Tuyết đánh thua tan tác.
Hơn nữa, bạn trai của cô ta lại còn quỳ trước mặt bạn trai Vương Đông Tuyết, thật là nhục nhã! “Nguy Kiến Quân! Anh làm gì vậy! Sao anh có thể quỳ trước anh ta như vậy, mất mặt quá!”
Đường Nhu không nói thì thôi, cô ta vừa cất lời khiến Ngụy Kiến Quân bỗng tức điên lên.
“Con điếm này, câm mồm lại!" Nói xong, Ngụy Kiến Quân đứng dậy đá vào bụng của Đường Nhu.
“Nếu không phải con điếm nhà cô lừa tôi, thì sao tôi bị đuổi khỏi công ty được chứ?”
Ngụy Kiến Quân chỉ vào Đường Nhu nói với các sinh viên.
“Chính là cô ta, buổi sáng lúc ở nhà hàng Pháp cứ muốn ganh đua với Vương Đông Tuyết, người ta đến chỗ VIP, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1647109/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.