Thấy vẻ mặt của Đường Mẫn, hai bố con giật nảy mình: “Mẹ, mẹ sao vậy?”
Đường Mẫn hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ giọng điệu hòa nhã.
“Ban nãy Đường Thiên Hào gọi điện cho mẹ, nói nhà họ Đường có lỗi với mẹ, sẽ khôi phục thân phận cho mẹ từ ngày hôm nay. Nếu mẹ đồng ý trở về thì có thể về lúc nào tùy ý”.
Lâm Vũ nhíu mày: “Đường Thiên Hào này thâm hiểm xảo trá, nói không chừng là có bẫy gì đó, không nên đi”.
Đường Mẫn gật đầu: “Tôi cũng nghĩ vậy, cho nên đã từ chối thẳng. Tôi cũng không muốn trở về cái gia đình lạnh lùng đó làm gì”.
“Nhưng Đường Thiên Hào còn nói có về hay không là tùy tôi, mà ông ta còn muốn trả lại cho tôi phần tài sản vốn thuộc về tôi kia”.
Lâm Vũ sửng sốt: “Thật ư? Nhà họ Đường có lòng tốt vậy sao?”
Đường Mẫn gật đầu: “Thật, tôi vừa mới nhận được mấy cuộc điện thoại liền. Mấy khách sạn, nhà hàng và cả một số khu vui chơi nổi tiếng nhất của nhà họ Đường đều đã được sang tên của tôi, các cổ phần cũng đã chuyển cho tôi hết, mọi thủ tục sẽ làm xong trong hôm nay”.
Lúc này, Lâm Vũ và Lâm Nguyệt Dao không nói gì.
Để bà ấy về nhà có thể là giả tạo, nhưng chuyển nhượng tài sản và cổ phiếu thì chắc chắn là thật. Không lẽ lương tâm của Đường Thiên Hào trỗi dậy à?
Hai bố con Lâm Nguyệt Dao vui vẻ vô cùng.
“Con sắp thành con nhà giàu rồi! Bố thì làm giám đốc điều hành, mẹ lại thành bà chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1646984/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.