Ngô Cường liền trừng mắt, mặt đầy giận giữ. 
"Ngày nào cũng chỉ biết bao nuôi đàn ông thôi! Em xem lại bản thân mình đi, có ra dáng thiên kim tiểu thư không hả?! Đúng là làm mất hết thể diện của nhà họ Ngô!" 
So với Ngô Phương, Ngô Cường có thể coi là nhân tài của xã hội. 
Không chỉ có sự nghiệp thành đạt, hơn nữa còn giỏi văn giỏi võ, nghe nói từng là quán quân võ thuật cấp tỉnh. 
Vậy nên, với em gái mình, Ngô Cường có yêu cầu vô cùng nghiêm khắc, lần nào cũng dạy bảo cô ta một trận. 
Nhưng...dù sao cũng là em gái ruột, rất nhiều lúc, Ngô Cường chỉ có thể để cô ta muốn làm gì thì làm. 
Ngô Phương vừa nghe thấy câu này liền không vui, bắt đầu khóc lóc, lăn lộn. 
"Em không quan tâm, em không quan tâm, em muốn có anh ta, em muốn có anh ta!" 
Ngô Phương như một kẻ vô lại, khiến Ngô Cường vừa tức vừa không biết làm sao. 
"Được rồi! Nhìn bộ dạng của em kìa, còn ra thể thống gì nữa!" 
Dù sao cũng là em gái mình, để cô ta khóc lóc ở đây, chỉ tổ làm mất mặt nhà họ Ngô. 
Hơn nữa, đây đâu phải lần đầu Ngô Phương làm chuyện như này, dù sao cũng là đàn bà con gái, sau này không cần quá thành công, vui vẻ là được rồi. 
Ngô Cường thờ dài, đi đến trước mặt Tần Lâm, tức giận nhìn anh. 
"Còn trẻ như vậy, làm gì không làm, lại đi làm trai bao! Loại đàn ông như cậu, đúng là làm mất mặt nam giới chúng ta!" 
"Rác rưởi!" 
Mặc dù trong lòng vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1646948/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.