Tắt điện thoại xong, Chúc Linh Linh có chút tò mò.
“Anh Tiểu Lâm, ai gọi điện cho anh vậy?”
Tần Lâm đáp: “Một người sư đệ của anh”.
“Ồ”, Chúc Linh Linh cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, nếu như để cô ấy biết người gọi điện cho Tần Lâm tên là Mạnh Văn Cương, cô ấy nhất định sẽ rất sốc.
Hai người nhanh chóng đến nhà họ Chúc, lúc này Chúc Dũng đang ngồi ở nhà đợi, ông ấy thấy rất vui khi được gặp lại Tần Lâm.
Ông vỗ vai Tần Lâm, một lúc sau mới nói.
“Cậu nhóc giỏi lắm, trưởng thành rồi!”
Mười năm không gặp, người quen xưa quay trở về trong lòng khó tránh khỏi bùi ngùi xúc động.
Nhà họ Tần năm đó không ai bì nổi, bây giờ lại chỉ còn lại mỗi Tần Lâm.
Chúc Dũng chuẩn bị tiệc rượu, ba người ngồi một bàn, vừa ăn vừa ôn lại chuyện xưa.
Thấy Chúc Dũng dường như chất chứa nhiều nỗi lòng, Chúc Linh Linh hỏi.
“Bố, có phải tình hình của ông nội không được tốt cho lắm đúng không?”
Chúc Dũng lắc đầu: “Tiểu Lâm y thuật cao siêu, ông nội con không sao rồi, chỉ cần tĩnh dưỡng, mấy ngày nữa là có thể xuất hiện”.
“Là chuyện làm ăn gặp một chút phiền phức”.
“Chuyện làm ăn làm sao?”
Chúc Dũng thở dài nói.
“Bố vừa nhận được tin, Mạnh Thị sắp xây dựng một công ty mới tên là tập đoàn Hiên Viên, việc này đã chuẩn bị gần năm năm rồi, lúc đầu tiền vốn đã đạt đến năm tỷ của một công ty lớn, chủ yếu kinh doanh về ngành y dược”.
Chúc Linh Linh nhíu mày, có hứng thú: “Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1646928/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.