Điện thoại không ngừng vang lên, âm thanh dồn dập của chuông điện thoại cùng tiếng thông báo tin nhắn lẫn lộn, ở bên tai Khương Thời Niệm như từng đợt sóng biển lạnh lẽo, lặp đi lặp lại va chạm vào màng nhĩ.
Dần tỉnh táo trong tiếng ồn ào, cô cố gắng mở mắt ra, con ngươi bị bao phủ bởi một tầng ánh nước, có chút thất thần nhìn ra xung quanh, xác định ra mình đang trong phòng bệnh của bệnh viện Cộng Tế.
Đối diện với giường bệnh là cửa sổ, rèm màu trắng trơn không kéo, bên ngoài bóng đêm u ám, mây xanh đen trầm thấp chất chồng dày đặc trên bầu trời, mơ hồ phản chiếu ánh đèn dày đặc của Bắc Thành về đêm.
Có một màn hình treo trên tường cạnh cửa sổ, thời gian hiển thị 8:30 tối.
Cách thời gian cô té xỉu tại tiệc sinh nhật của mình ít nhất hai tiếng.
Khương Thời Niệm theo bản năng giơ tay lên, cảm giác được đau đớn mới thấy trên mu bàn tay đang cắm một cây kim truyền dịch, trong bình thuốc vẫn còn một nửa.
Toàn thân cô ê ẩm sau cơn sốt cao, đỡ lấy giường chậm rãi ngồi dậy, dùng tay kia cầm điện thoại, vừa lúc có một tin nhắn WeChat mới truyền đến, vừa sáng màn hình rồi tối đen.
- -" Thời Niệm, lúc này em đừng õng ẹo nữa, giả ngất không giải quyết được vấn đề đâu. Tạm thời anh ở bên đây đối phó, em bĩnh tĩnh lại thì mau sang, tài xế đang đợi ở dưới tầng, đừng để bố mẹ và chị em phải khó xử."
Người gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-tuong-khong-an-phan/2512275/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.